THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 115

không làm gì được." Fumiya cầm tờ giấy viết thư lên, đưa cho Hanae. "Em
xem giúp anh."

"Em đọc cũng được à?"

"Đương nhiên. Anh đề tên người viết là anh và em mà."

Hanae ngồi xuống chiếc ghế mây, đưa tay đón lấy tờ giấy. Những

dòng chữ trên giấy được viết bằng mực xanh.

"Chúng tôi biết lá thư này sẽ gây phiền hà khó chịu cho gia đình mình,

nhưng chúng tôi vẫn xin mạo muội viết nó để chia sẻ những điều muốn nói.
Tôi biết tôi không có tư cách trách móc cho dù gia đình có ném lá thư này
đi, nhưng tôi chân thành mong muốn ông bà đọc qua dù chỉ một lần.

Thưa ông bà Hamaoka, tôi xin bày tỏ lời xin lỗi chân thành đến ông bà

về chuyện xảy ra lần này. Có lẽ ông bà ngay cả trong mơ cũng không dám
nghĩ, sinh mạng người con gái trân quý bao năm dưỡng dục lại bị tước đi
như vậy. Bản thân tôi cũng có một đứa con trai, vì thế tôi phần nào hiểu
được cảm giác uất hận của ông bà. Đây không phải là cảm giác chỉ dừng lại
ở nỗi đau trong lòng.

Việc ba vợ tôi đã gây ra là hành vi tệ hại nhất của một con người, tuyệt

nhiên không thể tha thứ. Cho dù tòa án ra phán quyết thế nào, cho dù tòa án
kết luận ông ấy phải chết để đền tội, chúng tôi cũng không có gì để biện
bạch.

Tôi cũng không rõ chi tiết sự việc xảy ra, nhưng theo lời luật sư giải

thích, dường như hành vi của ba tôi là nhằm cướp tiền. Quả thật là một
hành động dại dột.

Nhưng nếu thực sự động cơ của ông ấy là tiền, thì trách nhiệm vốn dĩ

ở phía bản thân tôi. Chúng tôi cũng biết phần nào chuyện ông ấy gặp khó
khăn về tài chính vì thất nghiệp và tuổi đã cao. Vợ tôi có nói lại trước hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.