THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 53

Cơ thể Nakahara không ngừng run rẩy khi nghe kiểm sát viên đọc bản

cáo trạng. Cứ nghĩ đến bé Manami đã hốt hoảng thế nào khi thấy một người
đàn ông lạ mặt ở trong nhà, đã sợ hãi nhường nào khi bị nhét bóng xốp vào
miệng và bị trói hai tay hai chân bằng băng dính, đã tuyệt vọng ra sao khi
bị siết cổ, là anh lại không ngừng thương xót cho đứa con gái của mình.

Anh liếc mắt nhìn kẻ đáng căm hận kia. Hirukawa là một gã đàn ông

nhỏ con tầm thường, trông không có vẻ gì là tráng kiện. Khuôn mặt với
đuôi mắt chùng xuống kia thậm chí còn cho người ta cảm giác yếu đuối.
Nhưng nghĩ đến chuyện chính gã này đã giết hại Manami, trong mắt
Nakahara chỉ nhìn thấy một gã đàn ông gian trá, tàn nhẫn không hơn không
kém.

Kiểm sát viên cũng nhấn mạnh rõ tính dã man của hành vi phạm tội.

Lời nói của kiểm sát viên khiến tất cả những người có mặt ở phiên tòa đều
tin chắc bị cáo sẽ bị tuyên án tử. Nakahara cũng tin tưởng như vậy.

Nhưng, các phiên sơ thẩm cứ diễn ra lần lượt, và không khí phiên tòa

dường như có một sự thay đổi kì lạ. Tính chất dã man của hành vi phạm tội
dần được giảm nhẹ theo những lý lẽ dẫn dắt mà bên luật sư nêu ra.

Hơn tất cả chính là sự thay đổi trong nội dung bản khẩu cung của

Hirukawa. Hắn khai rằng hắn không có ý định giết chết Manami.

Hắn thừa nhận nhét bóng xốp vào miệng, rồi dùng băng dính trói tay

chân cô bé lại. Nhưng vì cô bé không ngoan ngoãn im lặng mà lại kêu lên.
Hắn chỉ định khiến cô bé im lặng vì thế đã ngay lập tức siết cổ cô bé, thế
rồi cô bé bất động.

Kiểm sát viên hỏi bị cáo, tại sao hắn ta lại để xác cô bé lại trong nhà

vệ sinh? Câu trả lời của bị cáo là vì hắn không nghĩ rằng cô bé đã tắt thở.

"Tôi nghĩ con bé chỉ bất tỉnh thôi, nếu nó tỉnh lại giữa chừng làm loạn

lên thì không hay nên tôi nhốt nó lại trong nhà vệ sinh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.