THÁNH KHƯ - Trang 139

phi thường đặc biệt truyền thụ cho hắn, chắc là bí truyền, vì chỉ vẻn vẹn
phần “Hình” không thì không dùng được.

Bò… nó lại phát ra âm thanh, cùng tiếng sấm, sương trắng, tất cả đồng loạt
xuất hiện, “Thần” ẩn chứa trong đó, đã được Sở Phong cảm nhận vô cùng rõ
ràng, hắn nhận được sự truyền thừa.

Sở Phong mở mắt ra, sương trắng tản đi, quay về trong cơ thể con nghé con,
hắn trịnh trọng gật đầu, ý muốn cảm ơn nó.

Hắn bắt đầu an tâm tiến hành loại phương pháp hô hấp này, hết thảy đều
không giống lúc trước, nó có hiệu quả rõ rệt. Đối mặt với mặt trời vừa ló
dạng, theo hô hấp của mình, hắn cảm nhận được khí tức sinh mệnh của mình
vô cùng phồn thịnh và mạnh mẽ.

Suốt cả một buổi sáng này là lần hắn cảm thấy thả lỏng nhất trong đời, toàn
thân thư thái, tất cả lỗ chân lông đều giãn nở, có một dòng nhiệt lưu bắt đầu
khởi động trong cơ thể.

Thời gian dần trôi qua Sở Phong vẫn không nhúc nhích, toàn bộ sự chú ý
đều đặt vào việc hô hấp, ánh bình minh rơi trên người hắn, trên khuôn mặt
hắn đã có một luồng sáng màu vàng kim nhàn nhạt.

Con nghé vàng hé miệng, có chút kinh ngạc, theo dõi hắn thật lâu.

Đến khi Sở Phong lần nữa mở mắt, mặt trời đã lên rất cao, hắn cảm nhận
được toàn thân tràn ngập sức mạnh, tinh thần sảng khoái, dù ban đêm chỉ
ngủ có hai ba canh giờ, nhưng hiện tại lại có cảm giác trước nay chưa từng
có.

“Thật đúng là thần kỳ!” Sở Phong sợ hãi thán phục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.