THÁNH KHƯ - Trang 184

Điều mừng nhất là, trong bữa ăn hôm nay lượng cơm và thức ăn hắn tiêu thụ
đã giảm nhiều rồi, không còn dọa người như hôm qua nữa.

Đi về phía nội viện, hắn một tay cầm lấy cái bàn đá nặng ở đó, một tay nhẹ
nhàng nâng qua đầu, cảm thấy rất dễ dàng.

Sở Phong muốn nhìn xem rốt cuộc mình đã mạnh đến cỡ nào, hắn quan sát
nội viện một hồi, thấy có một tảng đá cảnh lớn, tảng đá này rất nặng, năm đó
mấy người dùng hết sức mới có thể vận chuyển vào, chừng sáu bảy trăm
cân.

Nó rất to, hơn một sải tay người, nhưng hắn vẫn một mực ôm lấy, sau đó
dung mãnh nhấc nó lên, tảng đá lập tức hướng lên trời.

Phịch một tiếng, hắn buôn tay thả nó xuống, tảng đá hạ xuống, mặt đất rung
động không ngừng.

Sở Phong thất thần, hắn hiện tại hai tay lực lượng kinh người, rõ ràng có thể
đem tảng đá to mà nặng như vậy ôm lên rồi quăng xuống,.. nếu bên ngoài
mà biết thì sao nhi? Có khi đem người ta hù chết luôn.

“Mạnh gấp mười lần người thường quả là thật” hắn thì thầm.

Rồi, hắn đi ra ngoài viện, dùng đồng hồ bấm giờ, chuẩn bị kiểm tra tốc độ
của mình. Sau khi lao hết tốc lực về phía trước, hắn lập tức cảm thấy tiếng
gió vù vù, cây cối hai bên đường giựt lùi như chớp.

“Chạy 100m trong 3 giây?” Sở Phong nghẹn họng nhìn trân trân vào cái
đồng hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.