THÁNH KHƯ - Trang 239

trước.

Tuy rằng thời gian xa cách không dài, nhưng Sở Phong lại có cảm giác thời
gian trôi qua rất lâu, không gian đảo lộn, dường như trùng lặp với một số
cảnh tượng trước đó.

Lâm Nặc Y vẫn bình tĩnh, lý trí, thông minh. Khi còn đi học cũng không cố
ý, nhưng vẫn tỏa ra khí chất nữ thần, khiến cho người ta cảm nhận được cô
cao đến nỗi không thể chạm đến.

Có lẽ bởi vì cô quá xinh đẹp, quá lạnh lùng, khiến cho người ta cảm thấy
không được tự tin trước mặt cô. Mặc dù có rất nhiều người muốn theo đuổi
cô, nhưng cuối cùng đều luống cuống.

Sở Phong quen biết cô cũng xem như chuyện ngoài ý muốn.

Tuy rằng thành tích của hắn không tồi, nhưng thuộc loại không chăm học,
trốn học là chuyện thường xuyên xảy ra. Hôm nào học chung cần điểm
danh, hơn phân nửa là gần sát giờ mới đến.

Có thể nghĩ, khi hắn bước vào phòng học đã sớm kín người. Lần nào cũng
tốn một khoảng thời gian nhất định mới có thể tìm được chỗ ngồi gần hàng
cuối cùng.

Có một lần, hắn phát hiện hàng cuối cũng đã đầy người. Phóng mắt nhìn lại,
chính giữa gần cửa sổ vẫn còn một chỗ, liền vội bước vào.

Hàng này đa số đều là nữ sinh, dung mạo không tệ, có thể nói là cảnh đẹp ý
vui.

Chỗ còn trống duy nhất có ghi ba chữ Lâm Nặc Y, rõ ràng chỗ ngồi này đã
được chiếm sẵn, hẳn là nữ sinh cùng phòng giữ lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.