THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 177

“Vương Minh Vũ nhìn có vẻ rất rộng rãi hào phóng, không ngờ lại

biết hát dân ca.”

“Trước đây Minh Vũ rất nghệ sĩ, Vu Lâm nói cô ấy đã bị bộ dạng ôm

đàn ghita của cậu ấy làm cho cảm động.”

“Tình yêu sinh viên của họ có kết quả tốt đẹp phải không? Đúng là

không dễ.”

“Đúng vậy, Vu Lâm là sinh viên khóa dưới bọn anh. Nhà cô ấy ở

Đông Bắc, lại là con một trong nhà. Bố mẹ Vu Lâm đều mong cô ấy trở về,
nhưng cô ấy vừa tốt nghiệp, vẫn kiên quyết ở lại đây xây dựng gia đình
cùng Minh Vũ, đúng là đã trả giá rất nhiều.”

Vương Xán ít nhiều có cảm giác khác lạ, cũng không dám suy đoán

lung tung hoặc nói về tâm sự mà Vu Lâm rõ ràng không muốn người quen
biết. Cô chuyển đề tài: “Trước đây khi đi học anh có theo đuổi các bạn nữ
không?”

Trần Hướng Viễn cười: “Đây gọi là đang chẴ vấn về tình sử trước đây

của anh à? Nói chung là đã làm em thất vọng rồi. Anh rất trầm tính, lại
không biết hát hò, cũng không biết bắt chuyện, còn kém xa danh tiếng của
Minh Vũ ở trường.”

Ngoài kia khi bài hát kết thúc lại vang lên vài tiếng huýt sáo, một giai

điệu khác vang lên, là giọng nữ hát bài “Ý nghĩa chuyến du lịch” của Trần
Khởi Trinh.

Vương Xán thiết nghĩ, những người này khi đi cắm trại ngoài trời

không quên đem theo đàn ghita, rõ ràng còn nghệ sĩ hơn cả cô. Thế nhưng
từ nghệ sĩ đặt trong trường hợp này không hề có ý nghĩa trêu chọc hay hạ
thấp như bình thường. Dù sao cô cũng đã chìm đắm vào nó, được thưởng
thức nó. Cô thừa nhận không khí như thế này cũng có lúc khiến cuộc sống
có những xúc cảm khác lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.