THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 198

Miệng Vương Xán nhất thời khô cứng, tim cô bỗng đập có chút không

theo quy tắc nào. Cô mở miệng mà không biết nên nói gì. Bà Tiết Phượng
Minh nhìn chằm chằm vào cô: “Xán Xán, con có đang nghe mẹ nói không
đấy?”

“Con đang nghe, đang nghe.” Cô liến thoắng trả lời: “Con biết là mẹ

muốn tốt cho con.”

Thái độ ngoan ngoãn nghe theo của Vương Xán làm bà Tiết Phượng

Minh rất hài lòng: “Thật ra mẹ và bố rất tin tưởngon. Nếu tình cảm của con
và Tiểu Trần tốt đẹp, qua một thời gian nữa, con có thể dẫn cậu ấy về nhà
ăn cơm, để bố mẹ giúp con chấm điểm.”

“Vâng, chuyện này nói sau nhé mẹ.” Vương Xán không nghĩ nhanh

như vậy mà đã đưa Trần Hướng Viễn về nhà để nhận sự xét duyệt của gia
đình, sau đó quan hệ của hai người sẽ tiến triển dưới con mắt quan sát triệt
để của bố mẹ. “Mẹ, không còn sớm nữa, mẹ cũng nghỉ ngơi đi.”

Vương Xán về phòng, nằm vật ra giường, không thể không có chút

cảm giác tội lỗi. Cô không phải là con thỏ trắng nhỏ có chuyện gì cũng báo
cáo với mẹ. Nhưng cô cũng không quen nói dối mẹ một cách thản nhiên
như thế.

Điều quan trọng hơn là, cô không chắc chắn giữa cô và Trần Hướng

Viễn có phải là đã đi quá nhanh rồi không. Dù sao cũng chỉ quen nhau vào
cuối mùa xuân, bây giờ mới chỉ là cuối hè đầu thu. Cho dù mùa hè ở nơi
đây có dài như thế nào thì cũng chỉ là một mùa mà tình yêu của họ đã
không còn là tình yêu trong sáng đơn thuần nữa rồi. Nó đã phá vỡ lời
khuyên ân cần của mẹ là phải duy trì khoảng cách.

Đây có phải là bị kích động không? Nhưng Trần Hướng Viễn không

phải là người dễ bị cảm xúc khống chế và cô tự nhận mình không phải là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.