THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 247

cửa nhỏ không nổi bật, một quán ăn cũ kĩ, hơn nửa khách là sinh viên, ngồi
uống bia, hút thuốc, nói chuyện,… không khí vô cùng náo nhiệt.

Minh Vũ ngồi một mình trong một phòng nhỏ, ánh đèn hiu hắt phía

sau, trước mặt bày một đĩa lạc rang muối và một chai rượu trắng. Trên bàn,
gạt tàn đã chứa đầy tàn thuốc. Thấy Hướng Viễn bước vào, Minh Vũ vẫn
lặng im không nói. Nhân viên phục vụ đưa thực đơn đến, vẫn là hai trang
giấy in, ép plastic đơn giản. Các món đều là những món ăn thường ngày,
không có gì đặc biệt.

Trần Hướng Viễn gọi đại vài món. Đợi khi nhân viên phục vụ ra

ngoài, anh mới hỏi Minh Vũ: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Vương Minh Vũ thở dài, nói một câu chẳng ăn nhập: “Hướng Viễn, tớ

đang nghĩ lần cuối chúng ta đến quán này là khi nào?”

“Cậu nghĩ cái đó làm gì? Còn nhớ, khi nhận được tháng lương đầu

tiên, cậu đã mời tớ đến nhà hàng sang trọng nhất để ăn. Thế nên làm gì ngó
đến những quán ăn bình dân như thế này chứ. Chỉ có tớ ở lại trường, học
nghiên cứu sinh là vẫn đến đây.”

“Nhớ lại lần đầu tiên nắm tay Vu Lâm, chính là sau khi bước ra từ

quán ăn này.”

Trần Hướng Viễn cười buồn: “Thì ra cậu đang nhớ lại chuyện cũ. Cậu

nói xem, rốt cuộc cậu và Vu Lâm đã xảy ra chuyện gì?”

Vương Minh Vũ nhấc chai rượu lên rót đầy chén của mình, lúc định

rót cho bạn, Trần Hướng Viễn vội nói, “Trong chúng ta phải có một người
tỉnh táo để lái xe chứ?”

Vương Minh Vũ cũng không cố ép, đưa chén lên làm một ngụm, “Cậu

nhớ không? Trước đây, chúng ta chỉ có tiền uống loại rượu này, rẻ, nồng độ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.