THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 272

“La Âm, tớ thật sự ngưỡng mộ cậu. Trương Tân đúng là quá tốt với

cậu.”

Lầ này La Âm không đùa nữa, cô gật đầu, “Đúng, đúng là anh ấy rất

tốt với tớ. Tớ trân trọng những thứ hiện có.”

Vương Xán chỉ cảm thấy mắt hơi ướt, thầm thì nói: “Chúng ta nhất

định sẽ rất hạnh phúc.”

Mặc dù là bạn tốt, nhưng rất ít khi họ bộc lộ tình cảm như thế này, hai

người nhất thời im lặng. Ánh mặt trời ấm áp mùa thu xuyên qua cửa sổ soi
chiếu lên người họ, có một chút nóng nhưng không có cảm giác bừng bừng
như giữa hè.

Vương Xán nhìn chằm chằm vào những hạt bụi đang bay lượn, bất

giác nghĩ, sau này liệu có hạnh phúc giản dị như vậy không?

Vương Xán sinh ra vốn đã cởi mở, trước nay chưa bao giờ bi quan.

Nhưng lúc này nghĩ đến Trần Hướng Viễn, trong lòng cô lại có chút đau
xót. Cảm giác lạ lùng này dường như làm cô lo sợ.

Tiếng nói chuyện trong phòng bỗng chốc ồn ào. Những công nhân ở

cửa hàng đồ gia dụng đã đến. Sau một hồi bận rộn, ghế sofa, bàn ăn,
giường, bàn đọc sách và các đồ vật khác đã được sắp xếp gọn gàng. Một
lúc sau, cô gái thiết kế ở cửa hàng vải cũng đến. Dáng người cô cao cao,
khuôn mặt không phải xinh đẹp nhưng lại vô cùng hoạt bát, trên tóc cài một
chiếc trâm nhỏ. Cô mặc một chiếc áo bằng vải gai màu cà chua, kiểu dáng
rất đặc biệt, vừa giống áo phương Tây lại có một chút kiểu cách và các chi
tiết của trang phục dân tộc, trên vai khoác một chiếc ba lô lớn.

Vương Xán giới thiệu họ với nhau, “Đây là đồng nghiệp của tôi, La

Âm. Đây là Sắc Sắc. Cô chủ của cửa hàng thiết kế nội thất Sắc Sắc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.