THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 277

hiểu lầm. Có lẽ tớ đã nghĩ nhiều quá rồi, chỉ là một bức ảnh, ai lại để bụng
chứ.”

“Vương Xán ơi Vương Xán, tớ thực sự không hi vọng thấy cậu cứ suy

nghĩ mãi về chuyện được mất như thế. Thế nhưng trong tình yêu, mỗi
người đều trải qua một vài lần ngốc nghếch mới có thể tốt hơn được.”

“Giai đoạn vui vẻ đó của tớ đã qua rồi.” Vương Xán buồn rầu nói,

“Bây giờ tớ cảm thấy sự ngốc nghếch đó đang giày vò bản thân.”

“Anh ấy làm cậu do dự sao?”

“Tớ… chỉ là không chắc chắn.”

“Thời gian các cậu bên cạnh nhau chưa đủ dài, đừng vội khẳng định

hay phủ định điều gì.”

“La Âm, Trương Tân có từng làm cậu do dự không?”

La Âm nói một cách vô cùng thẳng thắn: “Lúc đầu tớ nhận thấy, anh

ấy hoàn toàn không phải là người đặt trong trái tim đó. Ấn tượng lần đầu
tiên của tớ về anh ấy rất bình thường, chúng tớ không có nhiều sở thích
chung. Trong một khoảng thời gian dài, tớ đều nghĩ, anh ấy yêu tớ và tớ
đang tận hưởng cảm giác được yêu. Thậm chí, nhiều lần tớ còn nghĩ, mình
như vậy có phải quá ích kỉ và đang thỏa hiệp với thực tế không?”

“Xong rồi! Cậu đã bị bệnh nghề nghiệp, phân tích tất cả hành động

xuất phát từ tâm lý, và phân tích bản thân cũng như vậy.”

“Tớ nghĩ đây hoàn toàn không phải là thói quen nghề nghiệp. Ai cũng

đều có những lúc hoài nghi bản thân, nhưng phân tích chính mình còn khó
hơn phân tích người khác.” La Âm lắc đầu: “Cũng may khoảng thời gian tớ
mê muội không quá dài. Anh ấy đã dùng những điểm tốt của anh ấy dần
dần làm tớ cảm động. Quan trọng nhất là anh ấy chấp nhận tất cả về tớ. Cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.