THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 369

thấy mình nhỏ nhen đến mức nực cười hay sao?”

“E là người đáng cười đó không phải là tôi, ha ha.” Vương Xán

nghiêm mặt lại nói tiếp: “Thẩm tiểu thư, cô cứ việc an lành, tĩnh lặng ngự
trị ở vị trí thần thánh của mình trong trái tim anh Hướng Viễn, điều này
chẳng hề liên quan gì đến tôi cả. Tôi có thể nói rõ ràng với cô một điều, tôi
với Hướng Viễn dù có yêu nhau hay chia tay, đều là chuyện giữa hai người
chúng tôi. Đối với Trần Hướng Viễn mà nói, cô có lẽ là trách nhiệm mà anh
ấy phải gánh vác. Còn đối với tôi mà nói, cô với tôi chẳng có chuyện gì
đáng nói. Thời gian của tôi rất quý giá, xin lỗi, không nói chuyện thêm với
cô được nữa.”

Thẩm Tỉểu Na không hề có ý nhường đường. Vào mùa đông, trời tối

rất nhanh, lúc này bầu trời đã sạm đen, thái độ Thẩm Tiểu Na thay đổi thất
thường, Vương Xán cảm thấy vội vã, đưa tay lên nhìn đồng hồ, đang định
nói gì thì Thẩm Tiểu Na lên tiếng.

“Tôi thực sự đã nhìn nhầm cô, cô ăn nói ghê gớm, sắc sảo lắm chứ

không phải dạng vừa. Được thôi, buổi chiều hôm nay liên tục gọi điện cho
cô là tôi không đúng, tôi xin lỗi cô.”

Vương Xán cảm thấy bất ngờ, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm, chấp

nhận lên tiếng thuận hòa hơn: “Không sao cả, thái độ của tôi cũng không ra
gì, cũng cần phải nói một lời xin lỗi. Bây giờ tôi phải nói lời tạm biệt rồi,
tôi phải về viết bản thảo.”

“Cô mau đi làm việc đi.” Thật không ngờ Thẩm Tiểu Na lại mỉm cười

tươi tắn, quay người chỉ vào quán cà phê màu xanh lục ở phía đối điện rồi
nói: “Tôi sẽ sang bên kia ngồi đợi chị, tóm lại hôm nay tôi nhất định phải
nói chuyện với chị, dù phải đợi lâu cũng không sao cả.”

Vương Xán không biết nên khóc hay nên cười, nhưng bản tính cô nhu

hòa, nếu người ta đã nói chuyện hòa hợp như vậy, cô cũng không thể nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.