THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 145

Lão đứng cạnh khung cửa sổ tiếp đất, nhìn đám người đang giằng co

trên quảng trường, đáp lại tôi: "Cậu chịu tới tìm ta, coi như đã gặp may. Ta
chỉ vừa mới biết một vài chuyện thông qua anh bạn kia."

Gã xác ướp thấy tôi nhìn sang mình, lại mỉm cười thân thiện: "Anh

bạn trẻ, không nhớ ra tôi sao? Tính cả lần này, chúng ta có thể coi là đã gặp
nhau ba lần rồi."

Tôi còn đang ngẫm nghĩ, Tuyền béo lại là người kịp phản ứng trước:

"Đm, thằng ranh nhà ngươi bị đánh như vậy mà còn chưa chết, sống dai
thật."

Nghe Tuyền béo nói, tôi mới chợt nhớ ra, cái tên đầu quấn băng kín

mít này không phải ai khác, mà chính là một trong hai gã mặc đồ đen đã
gặp trong ruộng ngô lần trước. Tôi nghĩ bụng, lúc trước cứ tưởng rằng
ngươi là một kẻ cứng đầu, tại sao chỉ trong nháy mắt đã bị mua chuộc rồi.
Xem ra, nhất định lão già kia đã cho gã không ít lợi ích. Quả thật là đao
kiếm dễ ngăn, đạn bọc đường khó phòng. Tuy nhiên, lúc này tôi chẳng
thèm quan tâm nguyên nhân tại sao gã lại gia nhập vào dưới trướng lão già
họ Vương. Tôi chỉ muốn biết một điều - đêm qua viện bảo tàng chính xác
đã xảy ra chuyện gì, Shirley Dương giờ đang ở đâu.

Lão già họ Vương thấy tôi nôn nóng ra mặt, vì vậy đi thẳng vào vấn

đề ngay. Lão vừa mở toang cửa sổ vừa nói rành rọt: "Bọn chúng có sáu
người tất cả, nhận tiền của người khác đến nước Mỹ tìm một vật. Vụ trộm ở
viện bảo tàng do bọn chúng gây ra, bản đồ của nhà họ Vương ta cũng do
bọn chúng trộm. Về phần vụ phóng hỏa ngày hôm qua, tám chín phần mười
cũng là do bọn chúng gây ra."

Xác Ướp không đợi lão già họ Vương nói xong, đã lập tức phân bua:

"Vụ cháy ngày hôm qua không có một chút can hệ gì đến tôi, hoàn toàn là
do bọn chúng làm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.