THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 159

Tôi gật đầu. 'Phong Thần Bảng', cuốn sách mang đầy tư tưởng cách

mạng này luôn là sách gối đầu giường mang tính giáo dục và kim chỉ nam
của tôi, ở đâu có áp bức thì ở đó có phản kháng. Để tìm hiểu nội dung của
nó, tôi đã mất rất nhiều thời gian tìm hiểu giai đoạn lịch sử đó. Vào sáng
sớm ngày Giáp tháng giêng năm thứ 11 thời Chu Vũ Vương, Chu Vũ
Vương đã phát động 'Cuộc chiến Mục Dã" nổi tiếng trong lịch sử, lật đổ sự
thống trị của nhà Ân Thương, thành lập nên Đại Chu. Em trai của ông ta là
Quản Thúc, Thái Thúc và Hoắc Thúc giữ chức "Tam giám", tương đương
với chức tư lệnh quân đội ngày nay. Hai năm sau, Chu Vũ Vương bị bệnh
băng hà, con trai ông ta lên kế vị, sử sách gọi là Chu Thành Vương. Bởi vì
Chu Thành Vương còn nhỏ, cho nên em trai của Vũ Vương là Chu Sáng
phải gánh trọng trách phụ chính. Chính điều này đã gây ra sự bất mãn của
hàng ngũ đại quý tộc như Quản Thúc, Hoắc Thúc, dẫn đến tranh đấu nội
bộ. Mọi người đừng quên, lúc ấy còn có một người đang từng giờ từng phút
tìm cơ hội trả thù phục quốc, đó chính là con trai của Thương Trụ - Vũ Di.
Ông ta không hề bị chết dưới bàn tay độc ác của bà mẹ kế Hồ Tiên như
trong tiểu thuyết đã miêu tả. Ông ta vẫn còn sống, hơn nữa ngày nào cũng
sống trong day dứt tự trách bản thân. Tại sao lại như vậy? Bởi vì vào cái
ngày nổ ra 'Cuộc chiến Mục Dã', ông ta dù nắm trong tay hai mươi lăm vạn
binh hùng tướng mạnh nhưng lại không thể nào cứu vãn kết cục bại trận.
Không phải ông ta không ra tay cứu vãn, mà bởi lúc ấy bản thân đang bị
kìm chân ở tiền tuyến cuộc chiến chinh phạt ở vùng duyên hải phía đông,
dẹp cuộc nổi loạn của các bộ lạc Bồ Cô, Từ, Hoài Di. Mặc dù các bộ lạc
Đông Di nhỏ yếu đương nhiên không phải đối thủ của tinh binh Đại
Thương, nhưng vì sa lầy vào cuộc đông chinh dẹp loạn không kịp quay trở
về đó đã khiến kinh đô nhà Thương bị trống ở phía sau, giúp cho nhà Chu
có cơ hội đánh lén, hơn nữa còn là một trận toàn thắng.

Sau khi nghe tin mất nước, vị vương tử tổng chỉ huy hai mươi lăm vạn

tinh binh chinh phạt Vũ Di hận không thể bóp chết chính mình ngay tại
chỗ. Đáng tiếc lúc ấy khoa học kỹ thuật rất lạc hậu, không có máy bay, lại
càng không có hàng không mẫu hạm, nếu không thì hai mươi lăm vạn quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.