THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 258

Bị cơn đau dữ dội kích thích, Đầu Trọc mở bừng mắt ra, bóp chặt lấy

thái dương, la hét giãy giụa. Cả tôi và cậu ấm họ Vương hợp sức lại mới đè
chặt được lão xuống.

"Hồ Bát Nhất, cái đồ xấu tính này, con mẹ nó rõ ràng là anh cố ý.

Khoản nợ nần này tôi đã nhớ kỹ, khi nào quay về tôi sẽ tính sổ với anh
sau!"

Tôi vừa khâu lại vết thương cho Đầu Trọc, vừa khuyên nhủ Ma Cô

Trẻ: "Cậu cả, chúng ta muốn sống sót chạy ra khỏi đây là cả một vấn đề.
Cậu có biết tình hình hiện giờ gọi là gì không? Bắt rùa trong hũ. Lỡ như
bọn chúng phóng hỏa, chỉ một mồi lửa là đã đủ làm chúng ta chết ngạt ở
trong này. Nếu còn muốn quay về để tính sổ, cậu hãy ngoan ngoãn phối
hợp với tôi, trước tiên khâu vết rách trên đầu viên bảo vệ của cậu đã."

Vương Thanh Chính dù sao cũng biết đâu là nặng đâu là nhẹ. Y quắc

mắt gườm gườm nhìn tôi, nhưng vẫn nghe theo lời tôi lấy từ trong túi ra
một ít thuốc kháng sinh, tiêm cho Đầu Trọc mấy mũi. Dần dần, Đầu Trọc
bắt đầu tỉnh táo lại. Nhìn thấy viền mắt cậu cả họ Vương ở bên cạnh đỏ
ửng, lão lập tức an ủi y, bảo rằng mấy vết thương này chẳng thấm vào đâu,
không có gì đáng ngại. Tôi nhận thấy đã được một lúc lâu rồi mà bên phía
Tuyền béo vẫn im lìm không có gì xảy ra, bèn hỏi cậu ta: "Nhị sư đệ, rốt
cục cậu đã đón được nàng dâu hay chưa?"

Tiếng Tuyền béo oang oang vang vọng trong lòng hang: "Nghển đã

mỏi cả cổ rồi, nhưng vẫn chẳng thấy có tăm hơi gì cả. Có lẽ nào vợ tớ đã bị
yêu quái bắt lên núi làm áp trại phu nhân. Vậy phải làm sao bây giờ? Lão
Hồ này! Hay là cậu qua đây kiệu tớ lên, để tớ lên trên ngó một cái xem
sao."

Nhận thấy tình hình không bình thường, tôi bèn bảo với Tuyền béo:

"Lâm Phương không phải là người dễ gặp nạn như vậy đâu. Cậu cứ chui ra
hít thở không khí đi, để tớ canh cửa hang cho."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.