THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 38

lấy lòng lão bản: "Nước dùng chỗ các anh hầm rất ngọt, chẳng trách lại đắt
hàng như vậy."

Chủ quán mì lắc đầu: "Bình thường, quán bán quà vặt cạnh Miếu Phu

Tử không dưới con số hai mươi, đâu đến phiên tôi buôn may với chả bán
đắt. Chủ yếu là trong đêm ngày hôm qua, quảng trường miếu thờ xảy ra sự
cố, nên đến sáng mọi người không dám mở quán."

"Hả, người của cục Công Thương đến kiểm tra sao?"

"Váng đầu hả? Anh có bao giờ nghe nói người trong cơ quan nhà nước

nào bên đi làm vào lúc đêm hôm không?" Chủ quán liếm môi, đến bên cạnh
bàn tôi thì thào nói, "Dân giang hồ đâm chém nhau, chết rất nhiều người.
Trời còn chưa sáng, xe tải đỏ rực của đội phòng cháy mất hơn nửa canh giờ
mới rửa ráy sạch sẽ mặt đường đấy."

Y sợ tôi không tin, lại nói thêm: "Tôi không hề lừa anh! Nhà tôi ở

ngay sau Miếu Phu Tử. Vào lúc hơn hai giờ đêm ngày hôm qua, không biết
một đám dân giang hồ bạt mạng ở đâu kéo tới, chém nhau loạn xà ngầu
suốt từ chỗ cửa miếu Phu Tử cho đến tận quảng trường lớn. Không riêng gì
dao thái dưa, bọn chúng còn có cái này. . ." Chủ quán mì luồn tay xuống
gầm bàn làm động tác bóp cò.

Nghe thấy nói những người kia có súng ngắn, tôi buột miệng hỏi:

"Anh không nhìn lầm chứ? Thật sự là món đồ này? Đám côn đồ đánh nhau
hình như không dùng tới món đồ này thì phải?"

Chủ quán ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng khẳng định là có súng, bởi vì

lúc ban đầu anh ta bị tiếng súng đánh thức. Đầu tiên, anh ta cứ tưởng rằng
có ai đó đang đốt pháo."Tôi thấy bọn chúng không phải là dân giang hồ
bình thường, trong số chúng có một lão già đội mũ lông chồn đánh chém
cực kỳ hung ác. Chẳng biết chừng bọn chúng là gián điệp cũng nên." Chủ
quán mì càng kể càng hưng phấn, nắm chặt tay tôi, kích động nói: "Ái chà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.