THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 478

người, lại biết bí thuật phong thuỷ, có lẽ lão ta là một người chẳng đơn giản
một chút nào."

Tôi cảm thấy lão già quắt queo đó là một kẻ lập dị. Lão ta và Cây Sào

ở lại trong ngôi đền thần đến giờ phút cuối cùng, dường như chẳng thèm để
ý tới việc ngôi đền đang đổ sụp cả. Một linh cảm xấu manh nha nảy sinh
trong đầu, tôi cảm thấy chuyện này vẫn chưa kết thúc, hai kẻ đó không dễ
gì chôn thây trong đống đổ nát như vậy được. Thế nhưng, Shirley Dương
mới vượt qua cơn bệnh nặng, tôi không muốn làm cho cô lo lắng quá mức,
chỉ vui vẻ nói: "Nếu biết trước lúc nào em cũng chìm trong mộng như vậy,
vậy thì ngày nào anh cũng sẽ gõ chiêng ở bên cạnh giường." Shirley Dương
trách đùa: "Đã ra sống vào chết nhiều như cơm bữa, sao anh vẫn cứ mở
miệng ra là nói hươu nói vượn thế."

Tôi đang định thổ lộ tình cảm đã chôn dấu trong lòng nhiều năm với

cô, có ngờ đâu đúng lúc này bỗng vang lên tiếng gõ cửa dồn dập. Dù trong
lòng cực kỳ khó chịu, nhưng tôi lại chẳng biết trút giận vào đâu, đành phải
chạy ra mở cửa.

Ông chú Tiết mặc áo bông dày cộp, bảo với tôi: "Quản lý, chuyện cậu

nhờ tôi đã hỏi thăm được rồi, đã có manh mối về cổ trùng. Sau khi dò la
nghe ngóng khắp nơi, cuối cùng tôi đã tìm được cao thủ dùng cổ. Sau khi
nghe kể lại, ông ta chỉ đích danh muốn gặp mặt cậu, bảo rằng có một số
thông tin bí mật cần trao đổi riêng với cậu."

Shirley Dương gật đầu chào ông chú Tiết rồi hỏi tôi: "Chuyện gì xảy

ra vậy, anh lại định xông xáo đi đâu thế?"

Tôi nhận lấy tờ giấy ghi địa chỉ từ tay chú Tiết rồi vung vẩy nó với

Shirley Dương, nói: "Chúng ta đã có manh mối về lão già quắt queo kia
rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.