THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1040

- Ngựa đã ra chiến trường rồi, đại mã tiểu mã gì cũng đi hết.
Lão bỗng nhiên dùng sức đập mạnh xuống bàn, lớn tiếng nói:
- Tiếng trống trận đã vang lên dồn dập, sĩ tốt hài cốt đã chồng chất như

núi, máu đã chảy thành sông thành biển, vậy mà ta còn ngồi đây uống rượu,
quả thật nhục nhã ơi là nhục nhã!

Đặng Định Hầu và Tô Tiểu Ba đều nhìn đớ cả mặt ra, muốn cười mà cười

không nổi, Đinh Hỷ thì đã quen quá, y nhìn như không.

Lão Hứa lại chụp lấy cạnh bàn, trừng mắt nhìn bọn họ, gằn giọng nói:
- Các ngươi đang mang nặng ơn nước, tuổi trẻ sức nhiều, không ra ngoài

chiến trường tận trung báo quốc, ở nơi đây làm gì vậy?

Đinh Hỷ nói:
- Chiến sự thảm liệt, tài nguyên không đủ, chúng tôi lại đây tìm người

đây.

Lão Hứa hỏi:
- Tìm ai?
Đinh Hỷ nói:
- Tìm cái tên đáng lý ra là thương binh bị thương ở đây, hiện giờ vết

thương của y đã thuyên giảm, đã có thể trở lại chiến trường rồi.

Lão Hứa suy nghĩ một hồi, rồi gật đầu nói:
- Có lý, nam tử hán chỉ cần có tý hơi tàn, cũng phải ra chết ở sa trường,

cho da ngựa bọc thây.

Đinh Hỷ nói:
- Chỉ tiếc là tên thương binh ấy không thấy ở đâu.
Lão Hứa lại suy nghĩ một hồi, một hồi thật lâu, suy nghĩ rất khổ sở, rốt

cuộc lão cũng nghĩ ra:

- Ngươi nói đây có phải là phó tướng không?
- Đúng vậy.
- Y đã đi rồi, y đi với Lương Hồng Ngọc.
- Lương Hồng Ngọc?
- Không lẽ ngươi còn không nghe tới Lương Hồng Ngọc?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.