THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1160

- Công phu của ngươi ở đâu học ra vậy?
Đinh Hỷ hỏi lại:
- Ông không biết sao? Thật không biết sao?
Biểu tình của y rất kỳ quái, giọng nói của y cũng rất kỳ quái, đầy vẻ bi ai

và thống khổ.

Biểu tình của Bách Lý Trường Thanh lại còn biến ra kỳ quái hơn, hình

như bỗng có một cây kim đâm thẳng vào trái tim của y.

Thân hình của y bắt đầu run rẩy, tinh thần và thể lực bỗng tan rả ra, ngay

cả giọng nói cũng ú ớ.

Y vốn là tấm thân sắt thép luyện thành, sức lực và ý chí của y vốn không

thể nào công phá được, y không thể nào trở thành như vậy được.

Đặng Định Hầu nhìn nhìn y một hồi, rồi lại quay qua nhìn nhìn Đinh Hỷ,

bỗng nhiên y cũng cảm thấy tay chân lạnh ngắt.

Chính ngay lúc đó, ánh đèn bỗng tắt phụt, trong bóng tối hình như có vật

gì xé gió bay lại.

Âm thanh cao vút nhưng lại rất nhỏ.
Chỉ có những thứ ám khí thâm độc đáng sợ nhất, mới có tiếng rít như vậy.
Người nào đã phóng ám khí?
Tiếng gió rít lên, người của Đặng Định Hầu đã nhảy hết sức lên cao, y

không hề thấy ám khí gì cả, y cũng không biết ám khí đang nhắm vào ai,
nhưng y nhất định phải lấy toàn lực né tránh.

Bởi vì y cũng là một tay cao thủ đã được trui mài không biết bao nhiêu

lần, y đã nghe thấy tiếng động trong gió mà người khác không nghe thấy.

Còn Bách Lý Trường Thanh và Đinh Hỷ thì sao?
Trong khung cảnh trong tâm tình đang khích động đó, bọn họ có đề phòng

linh mẫn như bình thời không?

Bóng tối.
Trời đất là một khoảng bóng tối, bóng tối vô bờ vô bến.
Thân hình của Đặng Định Hầu bay lên, nhưng y lại có cảm giác như bị

chìm xuống, vì cả người y đã bị bóng tối nuốt chửng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.