THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1191

Ngũ tiên sinh nói:
- Đặng Định Hầu là một phần, Vương đại tiệu thơ là một phần, lại thêm

Bách Lý Trường Thanh là một phần, còn có tiền lời của Liên doanh tiêu
cuộc nữa, không phải là bốn phần sao?

Đinh Hỷ cười nói:
- Không chừng không những chỉ có bốn phần.
Ngũ tiên sinh nói:
- Sao?
Đinh Hỷ nói:
- Khương Tân bệnh hoạn, Tây môn Thắng vốn là thuộc hạ của ông, hiện

tại bọn họ đều nằm trong tay của ông, khắp thiên hạ, còn ai dám tranh đua
với ông nữa, tiền tài trong cả giang hồ này, không phải đều thuộc về ông cả
sao?

Ngũ tiên sinh lại cười lớn lên, nói:
- Đừng quên rằng ta vốn có phúc tinh cao chiếu.
Y bước lại, vỗ vào vai lão Sơn Đông, nói:
- Dĩ nhiên ta cũng không thể quên những anh em ở đây.
Đinh Hỷ nói:
- Tôi biết ông không quên, chỉ bất quá, ông ăn thịt, còn bọn tôi thì gặm

xương.

Vừa nói đến chữ "thịt", Đặng Định Hầu và Vương đại tiểu thơ vốn đang

bị dây thừng bó lại bỗng chồm tới, Đinh Hỷ cũng xuất thủ, nói đến hai chữ
"gặm xương", xương của Ngũ tiên sinh đã bị gãy đi mất mười ba khúc.

Chỉ trong một khoảnh khắc, Quy Đông Cảnh vốn vĩnh viễn có phúc tinh

cao chiếu đó, đã biến ra bị mai tinh chiếu mệnh, biến nhanh vô cùng, trời đất
có mưa gió bất trắc, người có họa phúc sớm chiều, kiếp con người vốn vẫn
thế, chẳng qua, biến đổi thật tình quá nhanh, người đang chiếm hết thượng
phong, bỗng bị té lăn đùng bò dậy không nổi, biến đổi làm cho cả Bách Lý
Trường Thanh và Đặng Định Hầu cũng không thích ứng nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.