THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 420

Cô cố ý trộm ngân phiếu và thanh Bích Ngọc Đao của Đoàn Ngọc, cố ý

giấu vào trong chậu hoa, cố ý để Đoàn Ngọc thấy.

Sau đó cô mới cố ý ngủ vùi, để Đoàn Ngọc trộm lại mấy thứ đồ đó.
Dĩ nhiên cô cũng tính đúng, Đoàn Ngọc được chuyện rồi, nhất định sẽ rón

rén bỏ đi, trong lúc vội vã, Đoàn Ngọc đương nhiên cũng sẽ không phát hiện
mấy thứ đồ có thêm một vài thứ nữa, huống gì, những thứ đó vốn ở trong
cùng một cái bọc. Đợi đến lúc Đoàn Ngọc phát hiện ra mấy món đồ dư này,
dù y có lập tức trở lại, cô nhất định đã không còn ở đó.

Vì vậy, Đoàn Ngọc sẽ không cách nào tìm ra được người nào chứng minh

giùm y tối hôm đó y đã ở đâu.

Huống gì, bất cứ ai cũng biết Nghiêm Tiểu Vân là kình địch của y. Một

người nếu vì muốn lấy được cô vợ vừa đẹp vừa giàu, bèn lén lút trong bóng
tối giết quách tình địch của mình đi, đó cũng chẳng phải là chuyện gì kỳ
quái.

Đợi đến lúc Nghiêm Cửu phát hiện ra trân châu và ngọc bài cũng nằm

trong người của Đoàn Ngọc, dĩ nhiên ông ta sẽ nhận định chắc, y là kẻ hung
thủ.

Cố đạo nhân than thở một hồi nói:
- Xem ra cái kế này của y, vốn thật có thể nói là không có một kẽ hở, văn

võ nhất thất vậy.

Đoàn Ngọc nói:
- Chỉ tiếc là bọn họ còn tính sai một chỗ.
Cố đạo nhân nói:
- Sao?
Đoàn Ngọc nói:
- Bọn họ không ngờ rằng, Nghiêm Cửu gia lại nhận được con người tôi

trên chiếu bạc, không những vậy, còn nhận tôi làm bạn bè.

Nghiêm Cửu nãy giờ đang lắng nghe, vẻ mặt thống khổ và nghiêm trang,

bấy giờ bỗng nói:

- Thiết Thủy vốn cũng là bạn của ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.