THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 868

- Bảy anh em nhà họ Sa ở Loạn Thạch Cương đều bị chết dưới lá cờ Ngũ

Khuyển, để lại cả nhà cô nhi quả phụ, còn có các huynh đệ Ở Thanh Phong
Sơn và Tây Hà Thập Bát trại, dù bọn họ đáng tội không nói gì, vợ con nào
có tội. Những người đàn bà những đứa con nít đó đều có quyền để sống,
muốn sống, phải có cơm ăn, muốn có cơm ăn, phải có tiền.

Cái đạo lý đó, Tiểu Mã hiểu lắm.
Những cô nhi quả phụ đó, trên giang hồ thật tình rất nhiều.
Nhưng trừ Đinh Hỷ ra, có ai nghĩ dùm tới bọn họ?
Tiểu Mã chớp mắt hỏi:
- Một trăm vạn lượng, sáu phần có phải là sáu chục vạn lượng không?
Đinh Hỷ thở ra, nói:
- Lần này xem ra chú tính không sai chút nào.
Tiểu Mã nói:
- Sáu chục vạn lượng bạc, muốn tôi vác từng rương từng rương về cũng

mất cả nửa ngày, trong giang hồ có ai đổ ra lập tức được bao nhiêu đó tiền
bạc, mua lấy cái món đồ nóng hổi này?

Đinh Hỷ không trả lời, y hớp một ngụm rượu, ăn một miếng thịt bò

nướng, rồi mới ung dung nói:

- Bảo Định phủ là một thành phố lớn, Chấn Oai tiêu cuộc chính đang

đóng ở đây, trong thành ngoài thành, không chừng khắp nơi đều có tai mắt
của bọn họ.

Tiểu Mã thừa nhận:
- Mấy đứa chó quả nhiên có không ít ở đó.
Đinh Hỷ nói:
- Vậy thì chú nghĩ xem, tại sao nơi nào không lại, ta cứ muốn lại đây?
Tiểu Mã nói:
- Tôi nghĩ không ra.
Đinh Hỷ nói:
- Chú quả thật nghĩ không ra?
Tiểu Mã sờ sờ mũi, cười vả lả nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.