THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 897

- Tuy không phải chính tay ta giết bọn họ, nhưng bọn họ quả thật vì ta mà

chết.

Quy Đông Cảnh nhìn Tiểu Mã, Tiểu Mã cười nhạt nói:
- Ngươi đừng nhìn ta làm gì, bọn đó chẳng đáng cho ta giết đâu.
Ánh mắt của Đặng Định Hầu loang loáng, y nói:
- Xem ra, người gởi thơ cho các ngươi, không những biết bọn ta làm gì,

bọn ta ở đâu cũng rành rẽ như trong lòng bàn tay.

Đinh Hỷ nói:
- Bọn ta vốn hôm nay rày mai kia đó, không ở nơi nào cố định, có điều,

bất kỳ bọn ta đi đâu, thơ của y đều không bao giờ tới trật chỗ.

Đặng Định Hầu chau mày lại, thật tình y nghĩ không ra nhân vật thần bí

này là ai.

Quy Đông Cảnh và Tây Môn Thắng dĩ nhiên cũng đoán không ra.
Đinh Hỷ cười nói:
- Bọn ta biết, cũng chỉ có bao nhiêu đó thôi, vì vậy, các ngươi mời ta uống

rượu nhiều thế này, thật tình cũng uổng lắm...

Đặng Định Hầu bỗng nhiên ngắt lời y, nói:
- Ít nhất ngươi biết một điều bọn ta không biết.
Đinh Hỷ nói:
- Sao?
Đặng Định Hầu nói:
- Dĩ nhiên, nhất định ngươi biết sáu người đó chôn tại nơi đâu.
Đinh Hỷ thừa nhận.
Đặng Định Hầu nói:
- Còn có sáu lá thơ.
Đinh Hỷ nói:
- Thơ cũng nằm chung với người chết.
Đặng Định Hầu hỏi:
- Ở đâu?
Đinh Hỷ hỏi lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.