THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 916

Cô bé uống rượu cũng thuộc loại văn vẻ thanh tĩnh, cũng rất đẹp, thậm chí

còn đẹp hơn cả đồng bạn.

Chẳng qua, cái đẹp của cô lại thuộc loại khác.
Nếu nói cô kia đẹp như trăng mới mọc, thì cái đẹp của cô này như ánh

mặt trời, đẹp làm cho người ta nóng cả lên, đẹp làm cho tim người ta đập
mạnh thình thịch.

Bọn họ đều mặc một bộ đồ trắng toát, không trang điểm, cũng không mặc

đồ trang sức.

Cô bé uống rượu gương mặt hình như có vẻ trắng bệch, còn cô uống trà

thì nãy giờ vẫn đỏ mặt.

Bởi vì bao nhiêu đàn ông trong phòng đều đang trừng trừng nhìn cô, Đinh

Hỷ cũng không ngoại lệ.

Đặng Định Hầu thở ra, lẩm bẩm:
- Thảo nào có rất nhiều người đàn bà đều cho rằng, cặp mắt của đàn ông

trong thiên hạ đều đáng bị móc ra hết.

Đinh Hỷ cười nói:
- Thật ra, người đàn bà nói câu đó, trong lòng nhất định rất thích đàn ông

nhìn cô ta.

Đặng Định Hầu nói:
- Xem ra ngươi rất hiểu đàn bà.
Đinh Hỷ nói:
- Đàn ông mà cảm thấy mình rất hiểu đàn bà, nếu không phải là điên,

cũng là ngu dốt.

Đặng Định Hầu nói:
- Ngươi chẳng điên, cũng chẳng ngu.
Đinh Hỷ nói:
- Không phải.
Đặng Định Hầu lại nhìn nhìn hai cô thiếu nữ, bỗng nhiên bật cười.
Đinh Hỷ hỏi:
- Ông cười gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.