THẤT DẠ TUYẾT - Trang 203

Thương Nguyệt

Thất Dạ Tuyết

Dịch giả: Lục Hương

Chương 10

HÀNH THÍCH

Cùng lúc nữ đại phu lên đường rời Ô Lý Nhã Tô Đài, trên tuyệt đỉnh Côn
Luân, một trận chém giết không tiền tuyệt hậu cũng bất ngờ mở màn.
Những tia nắng đầu tiên mới chiếu xuống đỉnh Côn Luân, dòng sông băng
trên tuyệt đỉnh khúc xạ ra những tia sáng rực rỡ muôn màu.
“Ầm.” Tuyết trên đỉnh núi bị một sức mạnh khổng lồ chấn động, trong
nháy mắt đã sụp đổ, trượt dọc xuống theo vách băng như một cơn sóng lớn.
Tất cả giáo chúng đều run như ve sầu mùa lạnh, ngẩng đầu lên nhìn màn
chém giết đến quá đỗi bất ngờ trên tuyệt đỉnh kia.
“Sao thế nhỉ?” Đám giáo chúng cấp thấp rầm rì nói nhỏ, không hiểu tại sao
vừa sáng sớm trên Thiên Quốc Lạc Viên đã xảy ra chuyện.
“Là, là Đồng công tử.” Một đệ tử xuất thân Tu La trường nhận ra thân hình
quen thuộc ở đằng xa, buột miệng kêu lên kinh hãi: “Là Đồng công tử!”
“Đồng công tử động thủ với Giáo vương?” Xung quanh vang lên vô số
tiếng kêu kinh hãi, nhưng cảm xúc thì lại rất khác nhau.
Làn sóng rì rầm lan đi khắp nơi, mang theo sự kinh ngạc, chấn động, sợ
hãi, thậm chí còn có cả một chút kính trọng và mừng rỡ - trong 30 năm
Giáo vương thống trị Đại Quang Minh cung này, xưa nay chưa có kẻ phản
loạn nào mạnh như Đồng cả!
Lần này, liệu ngọc tọa có bị lật đổ?
Tất cả đều ngẩng đầu lên nhìn hai bóng người đang quần nhau trên sông
băng, ngây người quan sát.
“Nhìn gì mà nhìn?” Đột nhiên một tiếng quát vang lên làm chúng nhân đều
giật mình quay đầu lại, Một người mặc áo dài màu xanh da trời, đeo mặt nạ
đồng xanh lướt tới đây chính là Diệu Không, một trong Ngũ Minh Tử.
Vị Ngũ Minh Tử xưa nay vốn luôn trầm mặc này ngước mắt nhìn biến cố
kinh thiên động địa, nhưng dường như căn bản không muốn để mình bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.