THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1011

Nhìn xem, học trò trong nhà họ Thịnh xét mọi thứ gia thế, học vấn, có ai
không làm được con rể họ Thịnh?!”

Hạ mẫu lo sợ bất an, chỉ sợ mất đi mối hôn nhân tốt, làm lỡ dở cả đời

con trai, mẹ chồng không chịu nhả ra, chị ruột mình lại suốt ngày khóc sướt
mướt không yên, bác ta vốn không phải là người quyết đoán, mấy hôm nay
bị dằn vặt đến kiệt sức, nghĩ tới nghĩ lui hay là tìm Minh Lan nói chuyện
trước.

“Cháu ngoan, Hoằng Nhi đã nói ý của cháu với bác, cháu không nên

giận nó, nói đi nói lại đều là bác không phải!” Hạ mẫu tựa trên giường, đầu
quấn mấy vòng khăn, sắc mặt úa vàng, hai mắt thâm quầng, gò má lún sâu,
cả người tiều tụy không ra dáng vẻ gì, “Nhưng mà… cháu Cẩm cũng không
còn cách nào khác, bác biết cháu là đứa bé ngoan, cháu xem xem, nó đáng
thương, thương khoan dung cho nó.”

Minh Lan trước khi đến đã biết sẽ như vậy nên không kinh ngạc, chỉ

quay đầu nhìn Hạ Hoằng Văn đứng cuối giường với đôi mắt tràn đầy áy
náy hướng về Minh Lan, nhìn sang phải thấy bác Tào đang ngồi ở giường
đối diện, Tào Cẩm Tú đứng ở bên cạnh, hai mẹ con đều sưng đỏ viền mắt,
sắc mặt ảm đạm.

Bác Tào lúc này không son phấn càng lộ sắc mặt đen vàng thô nám, bác

ta thấy Minh Lan không có phản ứng cũng tới kéo tay Minh Lan, trầm
giọng buồn bã cầu khẩn: “Cháu ngoan, ta biết trong lòng cháu không thoải
mái nhưng Cẩm nhi nhà ta thực sự không có cách nào, tình hình nó như vậy
thì làm sao có thể cưới người ngoài, chỉ mong cậu Văn nhớ đến tình cảm
thân thích, có thể trông nom nó là tốt rồi.”

Nói đến nói đi đều là Tào Cẩm Tú đáng thương thế nào, sẽ an phận thế

nào, sẽ không cùng Minh Lan tranh sủng ra sao. Minh Lan nghe xong
nhưng một câu cũng không nói, cuối cùng Hạ mẫu ép, Minh Lan chỉ lạnh
nhạt nói: “Hôm đó Minh Lan ăn nói linh tinh, sau khi về, bà nội đã dạy dỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.