THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1014

“Anh à...... anh đừng trách mẹ em, đều là em không tốt......, em chết ở
Lương châu là tốt rồi, em không nên trở về, làm khó anh với dì......”

Nói xong, Tào Cẩm Tú liền quỳ xuống, liên tục dập đầu lạy, khóc muốn

đứt tâm can, bác Tào cũng kêu một tiếng, nhào vào người con gái kêu trời
kêu đất: “Con gái đáng thương của mẹ, đều là cha mẹ sai làm lỡ dở con,
nghĩ trở về kinh thành anh họ sẽ chăm lo cho con, ai biết thời thế thay đổi,
người ta đã trèo cành cao rồi, làm sao còn để ý sống chết của con! Con ơi,
con với mẹ cùng nhau chết cho quên đi thôi, ai bảo con có dì với anh họ
lòng lang dạ sói…”

Hai mẹ con gào khóc. Hạ mẫu sắc mặt tái nhợt, xụi lơ ở trên giường

nhúc nhích không được, Minh Lan mặt trầm như nước, đứng tránh ra một
bên.

Hạ Hoằng Văn tức giận xiết chặt nắm đấm, khuôn mặt tím lại, từ khi

quay lại kinh thành, họ Tào một ngày ba lần đến tìm cậu ta, lúc là bác Tào
không khỏe, lúc lại là Tào Cẩm Tú ngất, hận không thể trực tiếp làm cho
Hạ Hoằng Văn ở lại nhà họ Tào. Một lúc lại gào khóc kêu trời kêu đất, nếu
đổi lại là người thường sợ là đã sớm cảm động, nhưng bản thân cậu ta là
thầy thuốc nên biết rõ bác cùng em họ chẳng qua là trong lòng tích tụ khiến
thân thể suy yếu mà thôi.

Cậu quay đầu nhìn mẹ ốm yếu không thể tả, bác Tào đang khóc rống

ngay bên cạnh, trong lòng đột nhiên nổi oán giận, cậu ta đã vì họ Tào làm
bao nhiêu chuyện, bây giờ họ Tào ép buộc, cậu không đáp ứng liền khóc
lóc sướt mướt chửi mẹ con cậu lòng lang dạ sói, đây là đạo lí gì?

Bên trong đang ồn ào, đứa hầu bên ngoài báo Hạ lão phu nhân và Thịnh

lão phu nhân đến.

Hạ mẫu chật vật muốn hành lễ, Thịnh lão phu nhân vội giữ bác ta lại,

bảo bác ta cứ nghỉ ngơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.