THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 26

“Thôi, chị nhỏ giọng dùm chút đi! Để người ta nghe thấy lại bị mắng

không tốt” Nha hoàn F thật lòng nhắc nhở.

“Hừ ! Tôi sợ gì? Tôi là người đã có hôn ước, sẽ sớm xuất phủ về ở thôn

trang, hôm trước mẹ tôi đã cầu xin lão phu nhân ân điển rồi. Lần này lão
gia thăng chức đến Đăng Châu, tôi sẽ không đi theo, ở thôn trang làm thuê
kiếm sống, đến lúc đó không bao giờ gặp phải những chuyện bực mình này
nữa.”

Hóa ra nha hoàn C họ Thôi này đã tìm được đường lui tốt, khó trách

nàng ta không kiêng kị như vậy, Diêu Y Y nghĩ.

“Hài, nếu không có chuyện của dì Vệ lần này, ai mà biết được dì Lâm

lòng dạ độc ác như vậy, trông nàng ta nói chuyện nhã nhặn, lịch sự, với
người ngoài thì ôn hòa thế thôi chứ ai mà ngờ được; dì Vệ nhà chúng ta vừa
mất, nàng ta liền đuổi chị Điệp nhi đi, ngay cả bà vú của tiểu thư cũng bị
đuổi, chỉ lưu lại đám nha đầu tam đẳng chúng ta cái gì cũng không biết…”
Nha hoàn A càng nói giọng càng bé.

“Mấy người này đều là nha hoàn đắc lực bên người dì Vệ, thường ngày

quan hệ với dì Vệ vô cùng tốt, tất nhiên là phải đuổi đi rồi. Nếu không lúc
lão gia hỏi đến mà tra ra manh mối gì thì phải làm sao cơ chứ?” Nha hoàn
C họ Thôi nói.

“Manh mối gì cơ? Cô nói nhăng cuội gì thế?” Nha hoàn B nhẹ giọng.

Nha hoàn C họ Thôi trầm giọng giảng giải: “Hừm! Chúng ta tuy là nha

hoàn tam đẳng, nhưng cũng không phải kẻ mù. Ngày ấy, lúc dì Vệ sắp sinh,
rõ ràng giờ Dần đã kêu đau. Chị Điệp nhi vội vã đến chỗ dì Lâm cầu xin
gọi bà đỡ. Bà đỡ kia lại kéo dài đến giờ Tỵ mới tới. Trong nhà vốn có
không ít bà đỡ ấy thế mà vừa khéo đúng lúc mấy bà đỡ đều xin nghỉ. Đến
khi dì Vệ không chịu đựng được nữa, chị Điệp nhi vội vội vàng vàng, lúc
cần vải sạch, lúc cần nước nóng, sao mấy người chúng ta kiểu gì cũng bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.