THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 33

Làm mẹ hai mươi mấy năm, bà Diêu vừa nghe thấy quyết định này của

con gái, kiên quyết kéo con đến kiểm tra thần kinh, gọi điện cho anh trai
đang dốc sức xây dựng nghiệp lớn ở thành phố mà gào thét. Chỉ có ông
Diêu làm ở cơ quan nhà nước có tâm hồn cao thượng, cảm thấy con gái
sống có lý tưởng, có đạo đức nên phân tích rõ cái lợi, cái hại trong việc
điều động đi biên cương. Sau đó, bà Diêu mới bình tĩnh lại.

Thực ra Diêu Y Y đi không phải vì nghĩ một năm sau có cơ hội thăng

chức. Mà nàng cảm thấy từ lúc mình sinh ra rất nề nếp, hoàn toàn tuân theo
kế hoạch quốc gia, học xong tiểu học, trung học, rồi đến đại học, sau đó đi
làm, tương lai sẽ kết hôn, sinh con. Cả đời sống ở đây theo tuần tự tiếp
diễn. Tất nhiên, ngày qua ngày luôn thấy thoải mái nhưng lại thiếu đi sự
từng trải của đời người. Nàng hy vọng có thể đi đến một nơi khác chứng
kiến cuộc sống của mình khác biệt với mọi người như thế nào.

Sau một năm, Diêu Y Y trải qua nhiều khó khăn, gian khổ, mang theo

cõi lòng tràn đầy mãn nguyện và tự hào, cuối cùng có thể trở về thành phố.
Nhưng đột nhiên, nơi nàng ở mưa to mấy ngày liền, vất vả đợi một ngày
mưa tạnh, cấp trên vội vàng mang theo thành viên trong tổ nhanh chóng lái
xe lên đường. Trên đường, các nàng gặp phải sạt lở đất.

Bạn học Diêu Y Y thân xác đã hoán đổi, nằm trên giường thầm nghĩ:

“Mỗi người phải có trách nhiệm bảo vệ rừng, chặt phá rừng bừa bãi phải
phạt đoạn tử tuyệt tôn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.