THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 623

sao đối phó? Mẹ xuất gia có thể khiến A Tông được bình an, cũng có thể
không nhìn mặt cha con nữa.”

Tô Thanh Mai thở dài một hơi, nói: “A Phỉ, mẹ thật sự rất hối hận, sao

lúc đó mẹ lại đui mù mà gả cho ông ấy. Bây giờ, ngay cả nhìn ông ấy một
cái mẹ đều thấy ghê tởm, nếu không xuất gia thì làm sao mẹ sống tiếp
được.”

Lòng Vân Phỉ đau như dao cắt, nước mắt như mưa. Nỗi hận trong

nàng càng ngày càng mãnh liệt, nặng trĩu như đá tảng.

Tô Thanh Mai lau nước mắt cho nàng, không nén được sự lo lắng: “A

Phỉ, đời này của mẹ cũng như xong rồi, con còn trẻ, sau này phải làm sao
đây?”

Vân Phỉ khụt khịt mũi. “Mẹ, chẳng phải con vẫn tốt đó sao?”

Tô Thanh Mai thở dài: “Rốt cuộc thì con và Úy Đông Đình làm sao

vậy?”

Vân Phỉ kể hết cho mẹ nghe những chuyện đã xảy ra trong thời gian

này, Tô Thanh Mai càng nghe thì lòng càng không yên, tim như muốn nhảy
vọt ra khỏi ngực. Đợi Vân Phỉ kể xong thì nàng ta đau lòng khôn nguôi, ôm
con gái vào lòng, khóc không thành tiếng. “A Phỉ, mọi chuyện đều tại cha
con, nếu không phải ông ấy thì sao con lại rơi vào bước đường ngày hôm
nay.”

Vân Phỉ thở dài một hơi, nhưng nàng không đau lòng như mẹ, ngược

lại có vẻ rất ung dung, giống như đang nói đến chuyện của người khác vậy,
chỉ cười khẽ một cái: “Đúng vậy, nếu không tại ông ấy thì sao con lại phải
gả vào Úy gia.”

Tô Thanh Mai vừa tức giận vừa căm hận. “Vân Thúy cũng là con gái

của ông ta, sao không bảo nó gả cho Úy Đông Đình đi? Rồi sao không bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.