THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 642

Định Quyền ôm ý đồ độc ác ấy. Nàng ta nghiến răng, cười lạnh: “Cha con
chưa từng quan tâm đến đứa trẻ này.”

“Mẫu phi, có câu này con không biết có nên nói hay không?”

“Con cứ nói, không sao đâu.”

“Con cứ luôn không hiểu tại sao phụ hoàng lại không thích A Tông.

Lúc ấy A Tông là đứa con trai duy nhất của phụ hoàng, tuy tính tình nó hơi
nghịch ngợm nhưng cũng thông minh đáng yêu kia mà. Mãi đến sau này
khi nhìn thấy Vân Thừa Cương thì con mới hiểu được. Thì ra trong lòng
của phụ hoàng, dù A Tông có thông minh lanh lợi thì cũng không thể nào
bì được với con trai trưởng của ông ấy. Vân Thừa Cương có võ công cao
cường, một thanh Lê Hoa Thương khiến người người kinh sợ, từng là võ
trạng nguyên. Hắn đã hai mươi tuổi, có thể giúp phụ hoàng đánh chiếm
giang sơn, còn A Tông thì có thể làm gì được? Nó chẳng qua chỉ là một
đứa trẻ nghịch ngợm mà thôi.”

Vân Phỉ nói bóng nói gió càng khiến Lâm Thanh Hà lo lắng và phẫn

nộ. Đúng như Vân Phỉ nói, cho dù nàng ta có sinh được con trai thì cũng
chỉ là một đứa trẻ nằm trong tã lót, ở trong lòng Vân Định Quyền, có đứa
con trưởng như Vân Thừa Cương rồi thì sao còn coi trọng những đứa con
khác chứ. A Tông chính là một ví dụ sống.

“Bây giờ chính là lúc phụ hoàng phải trông cậy vào Lâm tướng quân,

mẫu phi nên nắm bắt thời cơ này, bắt phụ hoàng lập hậu.”

Sao Lâm Thanh Hà lại không muốn thế chứ, chẳng qua là nàng ta

không biết nên mở miệng thế nào. Từ biệt mấy tháng không gặp, quan hệ
giữa nàng ta và Vân Định Quyền đã xa cách rất nhiều, bởi vì không thể thị
tẩm nên càng không có cơ hội thủ thỉ bên tai hắn. Nàng ta đành cười
gượng. “A Phỉ, chuyện này liên quan đến vấn đề xã tắc, ta chỉ là một người
phụ nữ trong chốn hậu cung, nào dám can thiệp triều chính.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.