THIÊN HẠ ĐỆ CỬU - Trang 956

Nhưng mà, thu một con bọ làm sủng vật? Địch Cửu thiệt lòng là

không muốn lắm, hơn nữa con bọ này còn giống con bọ hung như vậy nữa.
Tương lai sau này không biết nó có giúp được gì không, nhưng mà trước
mắt hắn không muốn mang tiếng thu một con bọ làm sủng vật chút nào cả.

Có lẽ là chờ mãi mà không thấy Địch Cửu muốn thu nó làm sủng vật,

trên người con bọ hung lại có thêm loại cảm giác mất mác và đau lòng.

Địch Cửu cũng nhanh chóng cảm nhận được cảm giác mất mác này,

năm đó lúc hắn kiểm tra ra không có võ căn hắn cũng từng mất mác như
vậy, còn cả lúc hắn bị Chân Mạn từ chối hắn cũng từng đau lòng giống như
vậy.

Thờ dài, Địch Cửu đánh ra một đạo thần niệm ấn ký, coi như là đông

bệnh tương liên với nó đi.

Quả nhiên, sau khi cảm nhận được thần niệm ấn ký của Địch Cửu, con

bọ hung kia liền vui vẻ lên. Địch Cửu lấy ra một ít sinh cơ màu xanh ra
ném cho Thụ Đệ, dặn dò:

- Nhóc đem con bọ này vào trong dược viên đi, chúng ta sắp rời khỏi

chỗ này rồi. Nhớ chăm sóc con bọ này cho cẩn thận vào, nó mà chết, ta tìm
nhóc tính sổ đó.

- Đại ca yên tâm đi, đệ bảo đảm sẽ chăm sóc nó thiệt tốt.

Cho dù Thụ Đệ có thể chịu đựng cô đơn, bởi vì trước kia nó chỉ là một

gốc cây, nhưng mà bây giờ nó đã hóa thành thụ linh rồi, cũng được đi theo
Địch Cửu nhìn rất nhiều nơi phồn hoa náo nhiệt, cho nên nhiều lúc đứng
một mình trong dược viên, trong lòng nhóc cũng rất hy vọng sẽ có một con
chim nào đó bay tới đây.

Bây giờ cuối cùng cũng có thêm một con bọ rồi, ít ra cũng có được

một đối tượng để nhóc lảm nhảm chung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.