THIỆN LƯƠNG TỬ THẦN - Trang 161

cũ, tịnh không phát ra được chút lực nào. Tiếp nhận lấy mẩu bánh mỳ, A
Ngốc ăn như sói nuốt hổ vồ, ăn ư, đó là việc mà A ngốc thích nhất, cũng là
phương pháp bổ sung năng lượng tốt nhất. Âu văn đợi cho A Ngốc ăn xong
mới nói: “biểu hiện của ngươi hôm nay khiến cho thúc thúc ta rất thất vọng,
ngươi biết không? Công lực của ngươi thực ra có thể trụ nổi đến 2 thì tiểu
thời gian, căn bản không cần phải đối phó chật vật đến như vậy. Ngươi đã
quên ta đã từng dạy gì rồi sao? Dù núi cao đến đâu thì lòng cũng không
sờn, mặt không biến sắc, vững chãi mà bước, chỉ là bị sóng biển đập vào thì
ngươi cái gì cũng quên sạch, khi mới bắt đầu, ngươi đã tiêu hao lãng phí rất
nhiều công lực, hơn nữa ngươi tưởng rằng, bằng ngươi bây giờ, có thể bình
bình đối kháng với sóng biển ư, áp chế chúng xuống ư? Đấu khí ngươi phát
ra phân tán, như thế nào có thể ngăn cản được cường lực của sóng đánh
vào. Nếu xác định được điểm cần phát kích (thấu điểm nhất kích), tối thiểu
có thể ngăn trở sóng biển hướng về phía ngươi, hơn nữa còn có thể giảm tối
thiểu công lực thất thoát. Hôm nay kết thúc ở đây, ngươi hãy tự mình ngẫm
lại cho tốt đi. “ Nói xong, Âu Văn cầm lấy giỏ đồ ăn, rời đi mà không hề
ngoái đầu lại.

A Ngốc ngồi yên trên mỏm tiều thạch, trong miệng vẫn còn ngậm bánh

bao và cá mặn, từ lúc trước cho tới tận bây giờ, Âu Văn rất hiếm có trường
hợp nào đối với hắn mà tức giận đến như vậy. Cho dù là hắn có không
đúng, Âu Văn vẫn kiên nhẫn chỉ đạo, bỗng nhiên nộ hỏa, khiến cho A Ngốc
nhất thời khó lòng chấp nhận. Tự gõ vào đầu mình, A Ngốc tự nhủ: “xem
ra ta thật quá ngu ngốc. Thấu điểm nhất kích (chọn kỹ điểm cần đánh một
phát) có ý tứ gì chứ, có phải là công lực toàn thân ngưng tụ ròi cùng phát ra
một chỗ chăng.? “ A ngốc không ngừng suy nghĩ về hàm nghĩa của ‚thấu
điểm nhất kích‘ cho đến khi bầu trời tối đen mới chịu quay trở về nhà. Âu
văn lúc đó đã chuẩn bị cơm chiều, khi thây A Ngốc trở về thì chỉ nói một
câu: “ta đi coi Tịch Nhĩ thúc thúc ngươi“, nói xong liền rời khỏi.

A Ngốc biết Âu Văn có sức khỏe không tốt, cũng bởi suy yếu về thể

trạng cuả Âu Văn còn có nhiều điều khó nói, cho nên hắn âm thầm thề,
nhất định đạt tới tiêu chuẩn mà Âu Văn đã yêu cầu. Sau khi ăn xong, hắn
một khắc cũng không chậm chễ, không có minh tư, lập tức ngồi xuống tiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.