Hắn ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó một chút.
Sinh vật quay đầu, đôi mắt nhỏ hướng A Ngốc chớp chớp, đột nhiên
phát ra một tiếng kêu hân hoan, mạnh mẽ nhào vào người A Ngốc. A Ngốc
hoảng sợ, vội vã ôm nó vào trong ngực, thì thào nói:
- Ngươi, ngươi chính là rồng sao?
Sinh vật tựa hồ nghe hiểu A Ngốc nói, nhẹ nhàng gật đầu, vươn đầu lưỡi
màu hồng phấn không ngừng liếm liếm mặt A Ngốc, cực thân thiết. Ôm
thân thể mềm mại của nó, A Ngốc cảm giác vô cùng thoải mái, nhìn Thiên
Cương kiếm thánh đang kinh ngạc, nói:
- Sư tổ, rồng chính là như vậy sao?
Thiên Cương kiếm thánh cười khổ đáp:
- Không nghĩ tới ta sống đến từng này tuổi còn có may mắn nhìn thấy
rồng. Nhìn qua, dường như nó rất thích ngươi.
Tiểu hắc long liên tục gật đầu, tỏ vẻ nhận thức được lời Thiên Cương
kiếm thánh, A Ngốc nói:
- Sư tổ, vậy phải làm sao bây giờ! Tinh Linh nữ vương a di nói, ta có thể
trở thành bằng hữu của nó, ta thật có thể sao?
Thiên Cương kiếm thánh đột nhiên cười lên ha hả, tiểu hắc long cùng A
Ngốc đồng thời kinh ngạc nhìn hắn, một hồi lâu, tiếng cười ngưng lại,
Thiên Cương kiếm thánh hưng phấn nói:
- Ngươi đương nhiên có thể cùng hắn trở thành bằng hữu. Không nghĩ
tới đồ tôn ta lại trở thành long kỵ sĩ đầu tiên trên đại lục, chỉ sợ cũng là
người cuối cùng a. Hiện tại ta lại càng thêm tin tưởng lời Phổ Lâm tiên tri
nói.
A Ngốc muốn đặt tiểu hắc long xuống mặt đất, nhưng tiểu hắc long lại
không muốn, hai chân trước móng vuốt ngắn tũn gắt gao bắt lấy vạt áo A
Ngốc, trên lưng hai cánh không ngừng vỗ vỗ. A Ngốc nói:
- Sư tổ, ta sẽ không cưỡi nó, chúng ta là bằng hữu!
Thiên Cương kiếm thánh từ chối cho ý kiến lắc đầu, nói:
- Nếu là rồng hẳn là rất mạnh mới đúng, như thế nào hắn ngay cả lân
phiến cũng không có. Không biết có năng lực gì?