THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 808

5

Giặc

Oa

M

ấy trăm dặm đường đi dăm ngày là tới, khi Tề Tiểu Sơn trở về gian nhà

thuê sau tiệm tạp hóa, chỉ thấy cửa nhà đóng chặt, im hơi lặng tiếng. Tề Tiểu
Sơn vừa mở cửa thì thấy một mình thê tử đang sùi sụt nước mắt trong nhà,
trông thấy y về cũng chẳng đoái hoài, xoay lưng khóc rấm rứt mãi không
thôi.

“Nàng xem ta mang gì về này? Cha mẹ đâu?” Tề Tiểu Sơn phấn khích

chìa khế đất khế nhà đã thắng lại được, định khoe công với thê tử thì chợt
phát hiện nàng đang mặc áo tang, y lạnh người: “Sao… sao nàng lại mặc áo
tang?”

Thê tử chợt quay ngoắt lại, nước mắt ứa trào: “Cha nghe nói chàng lại

đi đánh bạc, trong lúc tức giận bệnh cũ tái phát, mấy hôm trước đã qua đời.
Mẹ gặp chấn động quá lớn cũng đi theo cha rồi. Cha trước khi chết có nói
không muốn nhìn thấy đứa con như chàng, vì vậy không cần đợi chàng trở
về, phải để ông nhập thổ yên nghỉ ngay.” Nói rồi nàng giật lấy khế đất ném
vào mặt Tề Tiểu Sơn: “Giờ chàng có đem núi vàng trở về thì cũng ích gì?”

Tề Tiểu Sơn mềm nhũn người quỵ xuống đất, lòng trống rỗng không

còn biết gì nữa. Thê tử lại đưa một tờ giấy cho y, khóc ròng nói: “Thiếp còn
ở lại đây chính là muốn đợi chàng ký giấy này. Niệm tình phu thê chúng ta,
chàng hãy ký giấy để thiếp đi đi!”

Tề Tiểu Sơn ngơ ngẩn đón lấy tờ giấy, thì ra là thư từ hôn đã được viết

sẵn, chỉ để trống lạc khoản đợi y ký lên. Trên thư loang vết nước mắt, y có
thể tưởng tượng ra thê tử đau khổ nhường nào khi viết nó. Tề Tiểu Sơn vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.