THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1234

chính là Vân Tương, truyền nhân Thiên Môn đã lừa mình một vố mấy năm
trước!

Trông thấy Vân Tương và La Nghị, Khấu Diệm đã vỡ lẽ, lúc này Võ

Đang tứ tử cũng đuổi tới nóc thiền phòng, bốn thanh trường kiếm bám chặt
lấy lão. Khấu Diệm hú dài một tiếng, vung chưởng đẩy lui Phong Dương Tử
và Phong Tùng Tử phía trước, phi thân nhảy lên mái hiên, toan lao về phía
Vân Tương cách đó mấy chục trượng, chợt nghe thấy tiếng đàn vang lên
trong không trung, rồi một đạo kình phong theo tiếng đàn bay tới, đánh vào
phiến đá xanh trước mặt lão, mặt đá tức thì nứt ra một vết sâu hoắm. Khấu
Diệm rùng mình, nhìn về hướng phát ra tiếng đàn, chỉ thấy cách đó mấy
trượng có một thiếu nữ áo xanh ngồi xếp bằng ôm đàn, hai tay đặt trên dây
đợi sẵn, chính là Sở Thanh Hà, đệ tử y bát của Tố Diệu Tiên ở Thiên Tâm
Cư!

Khấu Diệm hừ lạnh một tiếng, giận dữ nói: “Nha đầu nhãi nhép cũng

dám cản ta?”

Sở Thanh Hà nghiêm trang đáp: “Khấu môn chủ đã rơi vào trùng vây,

nếu muốn bình yên thoát thân, xin hãy hứa với vãn bối một điều kiện.”

Khấu Diệm thủ thế chờ sẵn, lạnh nhạt hỏi: “Điều kiện gì?”

Sở Thanh Hà rành rọt đáp: “Điều kiện này thật ra cũng chính là di

mệnh của cư chủ Diệu Tiên chúng tôi, chỉ cần Khấu môn chủ cải tà quy
chính, buông bỏ hoành đồ bá nghiệp và dục vọng giết chóc trong lòng,
Thiên Tâm Cư nguyện giúp Ma Môn hóa giải thù oán với võ lâm Trung
Nguyên.”

Khấu Diệm cười lạnh nói: “Nếu ta không chịu thì sao?”
Sở Thanh Hà thất vọng than: “Vãn bối đành phải tuân theo di mệnh của

tiên sư, diệt trừ hậu hoạn cho người thiên hạ.”

Khấu Diệm cười lớn, ngạo nghễ nói: “Nha đầu nhãi nhép lại dám nói

lời cuồng vọng. Nếu không phải ta nể mặt Diệu Tiên thì ngươi đã chết dưới
chưởng lâu rồi, còn ở đây huênh hoang như vậy được sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.