THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1263

ra biển.” Nói tới đây, y chỉ thẳng vào bản đồ: “Chỗ này rất gần biển, là con
đường bắt buộc phải đi để tới Hàng Châu. Ta sẽ đưa người nhân lúc đêm
khuya lẻn lên bờ, thích sát công tử Tương tại đây!”

Thi Bách Xuyên lo lắng nhìn bản đồ, chần chừ nói: “Chuyện này… có

phần quá mạo hiểm thì phải?”

Đông Hương cười khà khà nói: “Người Đại Minh có một câu nói,

không vào hang cọp sao bắt được cọp con? Đây là cái giá rẻ nhất để xây
dựng lại thanh thế của ta. Chỉ cần công tử Tương chết trong tay ta, vậy còn
ai dám không phục Đông Hương ta nữa?”

Thi Bách Xuyên vẫn còn lo sợ “Nhưng lỡ như thất thủ…”
Đông Hương xua tay ngắt lời Thi Bách Xuyên, tự tin nói: “Dù thất thủ,

ta cũng có thể trốn vào rừng cây gần đó, trông bộ dạng ta lúc này, còn ai
nhận ra ta là người Đông Doanh chứ?”

Trải qua mấy năm lưu lạc ở Trung Nguyên, Đông Hương không chỉ

luyện nói tiếng Hán thành thạo, mà còn học các lễ nghi và tập quán, nhìn bề
ngoài không khác gì người Hán. Thấy Thi Bách Xuyên vẫn băn khoăn, y
cười nói: “Thi trưởng lão yên tâm, nếu không nắm chắc tuyệt đối ta sẽ
không ra tay, bất luận đắc thủ hay không ta cũng cao chạy xa bay, quyết
không ham chiến.”

Thi Bách Xuyên biết rõ Đông Hương dù thế nào cũng không cam tâm

né tránh công tử Tương mãi như vậy, mà so ra thì hành thích cũng có phần
chắc chắn hơn đối đầu trực diện với Tiễu Oa Doanh. Y đành quay sang dặn
thám tử: “Giám sát công tử Tương chặt chẽ, một khi phát hiện y rời khỏi
Tiễu Oa Doanh đi Hàng Châu thì lập tức dùng phi cáp truyền thư cho ta!”

Thám tử nhận lệnh rời đi, Thi Bách Xuyên lúc này mới chắp tay nói với

Đông Hương Bình Dã Lang: “Tại hạ chúc Đông Hương quân mã đáo thành
công!”

Đông Hương gật đầu ngạo nghễ, thấy thuộc hạ đã lấy đủ nước, bèn

hùng hổ bước lên chiến thuyền, chỉ về biển lớn tối đen: “Xuất phát!” Mười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.