THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 198

quan tâm lại chỉ là kết quả thắng thua, là giang sơn xã tắc, cho nên mới
mượn trí tuệ của họ để mưu thiên hạ cho mình. Thuật đế vương chính là
thuật dùng người, trí lực cũng có hạn, chỉ có giỏi dùng người, mới có thể
khiến cho thiên hạ người người hết lớp này đến lớp khác nghe theo sự sai
khiến của ta.”

Công tử áo gấm có vẻ suy tư gật gật đầu rồi lại đột nhiên hỏi: “Cha, con

có chuyện mãi vẫn chưa hiểu được. Cứ xem như người muốn giữ lời hứa,
trước khi Tố Diệu Tiên ở Thiên Tâm Cư quy tiên, Ma Môn tuyệt đối không
đặt chân trở lại Trung Nguyên. Nhưng sao cha không phái người tiễn bà ta
đi sớm một bước? Mà cam chịu mười tám năm ở chốn xa xôi hoang vắng
này, để lỡ thời gian quý giá của đời người.”

“Ta cấm con nghĩ những chuyện như vậy nữa!” Vẻ mặt lão già áo đen

bất ngờ trở nên hết sức nghiêm khắc. “Con có thể làm sai bất cứ chuyện gì,
nhưng ý nghĩ vừa rồi tuyệt đối không được xuất hiện lần nữa trong đầu, nếu
không thì dù là con của ta, lão phu cũng quyết không dung thứ đâu!”

Lần đầu tiên thấy nét mặt phụ thân nghiêm khắc như vậy, công tử áo

gấm vội sợ sệt nói: “Cha yên tâm, con nhớ kỹ rồi!”

Nét mặt lão già áo đen dần dần trở lại bình thường: “Nghe nói Diệp gia

ở Ba Thục có một bộ Thương kinh tổ truyền tên Lã Thị thương kinh, chính
là do tướng quốc nhà Tần từ Chiến quốc, Lã Bất Vi viết ra. Bộ kinh đó là
tổng kết đạo kinh doanh của cả đời ông ta, được các thương gia trong thiên
hạ tôn sùng là mực thước kinh doanh, gia sản to lớn nhà họ Diệp chính là
nhờ vào nó mà nên. Nếu tài vật là cá thì Lã Thị thương kinh chính là kỹ
thuật bắt cá tốt nhất. Đi Ba Thục lần này, con có thể không thành việc gì
cũng được, nhưng nhất định phải mang nó về cho ta!”

Công tử áo gấm gật mạnh đầu: “Cha yên tâm, hài nhi quyết không làm

người thất vọng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.