THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 228

theo lý thì không thể uy hiếp gì được kẻ trong nhà có đầy ngựa tốt như
Đường Tiếu mới đúng.

“Con ngựa của Nguyên Kiệt công tử cưỡi tuy chỉ là loại bình thường,

nhưng lòng quyết thắng thì thật khiến người ta thán phục.” Đường Tiếu lắc
đầu xuýt xoa. “Y đã lấy đoản kiếm làm roi ngựa, khiến cho con ngựa thường
cũng không thua kém gì danh câu, thậm chí không tiếc con ngựa thảm tử tại
chỗ. Nếu không phải lộ trình đủ dài, danh câu của tại hạ chưa chắc đã thắng
được con ngựa thường ấy đâu.”

Vân Tương kinh ngạc nhìn sang Khấu Nguyên Kiệt, thấy y nhìn mình

với ánh mắt đầy ngụ ý, hờ hững thản nhiên nói: “Nếu không giành được
phần thắng cho ta, thì dù là thiên lý mã cũng chết không đáng tiếc!”

Vân Tương nghe ra trong lời y có ý cảnh báo, bất giác bật cười nói với

chúng nhân: “Biểu đệ này của ta xưa nay luôn chỉ nghĩ đến cái lợi trước mắt,
khiến mọi người chê cười rồi.”

“Công tử Tương đã mua công chúa Cao Xương về, tin rằng chẳng mấy

sẽ có ngựa tốt từ Đại Uyển mang đến Ba Thục, khi đó Đường công tử chưa
chắc đã thắng được đâu.” Một phú gia công tử cười cười hùa thêm vào. Vân
Tương tỏ vẻ không hiểu quay sang hỏi y: “Thế là thế nào?”

Vị công tử kia cười bảo: “Công tử bỏ giá cao mua về một công chúa

đang gặp nạn, tự nhiên đã sớm có kế hoạch vào làm chủ Cao Xương, khi đó
ngựa tốt ở Tây Vực, chăn thảm, ngọc đẹp đá quý… đương nhiên sẽ ùn ùn
kéo đến Ba Thục và Giang Nam rồi.”

Vân Tương nhíu mày lắc đầu: “Công tử hiểu lầm rồi, tại hạ chưa bao

giờ vì tiền bạc mà phải vất vả bôn ba, tầm thường quá.”

Diệp nhị công tử bên cạnh ngẩn người: “Thế công tử bỏ giá cao mua

công chúa Cao Xương lẽ nào chỉ vì sắc đẹp của nàng ta?”

Vân Tương bật cười khanh khách: “Ta đâu biết mình đang đấu giá mua

một nữ nhân, chỉ là nhất thời hứng thú muốn cùng Diệp nhị công tử đây so
tài một phen thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.