THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 26

“Thúc công!” Lạc Văn Giai ấp a ấp úng nói, “Chuyện này, chuyện

này… Cháu nghĩ tốt nhất là đi báo quan! Chúng ta tự tổ chức vũ trang, là
phạm vào đại tội trong Đại Minh luật lệnh đó.”

Lạc Tông Hàn ngẩn người, tức giận mắng: “Ngươi đúng thật là một tên

tú tài, ngươi có biết rằng hạng võ lâm cường hào như Nam Cung thế gia,
trong nhà ai ai cũng luyện võ, môn đồ, đệ tử không biết bao nhiêu, Đại Minh
luật lệnh sao không làm gì bọn họ? Thế gian này cá lớn nuốt cá bé, kẻ nào
không có đao kiếm phòng thân thì chỉ có bị người ta hiếp đáp, mặc sức chém
giết thôi. Báo quan? Bây giờ kẻ làm quan nào không coi trọng tiền vàng hơn
lý lẽ? Ta thấy ngươi đọc sách mà hồ đồ rồi, đến những chuyện nhân tình thế
thái tối thiểu cũng không biết nữa. Được rồi! Việc này cũng không cần
ngươi nữa, ngươi cứ an tâm đọc sách chuẩn bị thi cử đi, chỉ mong có ngày
ngươi kiếm được nửa chức quan, Lạc gia chúng ta cũng không phải bị người
ta ức hiếp nữa.”

Lạc Văn Giai còn muốn tranh luận, nhưng đã thấy Lạc Tông Hàn đang

chỉ đạo mọi người đăng ký báo danh, sắp xếp người cảnh giới tuần tra,
chẳng ai còn thèm để ý đến một gã tú tài vô dụng như gã, đành rời khỏi từ
đường, một mình về nhà. Từ đường cách nhà gã cũng khá xa, Lạc Văn Giai
mượn ánh sáng vàng vọt từ ngọn đèn lồng, chân thấp chân cao đi về. Vừa đi
qua gốc cây đa trước cửa từ đường, không có gió mà chiếc đèn lồng tự nhiên
bỗng phụt tắt, trước mắt tối om, liền ngay sau đó gã cảm thấy cơ thể mình
bay bổng lên, không rõ là đã bay lên bao nhiêu trượng, cuối cùng rơi xuống
một chạc cây. Lạc Văn Giai dần dần thích ứng với bóng tối trước mắt, nhìn
xuống mới hoảng hồn phát hiện ra mình đang ở trên cây đa, cách mặt đất
đến vài trượng, không khỏi cả kinh thất sắc, cuống lên ôm chặt cành cây, há
miệng định kêu, sau lưng chợt tê rần một cái, trong miệng không thể phát ra
được tiếng nào nữa.

“Mẹ nó! Không ngờ lão Lạc Tông Hàn này nói ngọt không nghe, sớm

biết thế này ta đã giết hắn đầu tiên rồi!” Một giọng nói khàn khàn bực bội
vang lên bên cạnh, Lạc Văn Giai nhìn sang, liền nhận ra một hán tử áo đen
để tóc dài xõa vai đang bám trên cây như con rắn, hai chân y quấn lấy khúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.