THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 297

“Thư cô nương sao không ăn đi? Hay là đồ ăn không hợp khẩu vị với cô
nương?”

Tiếng người hỏi kéo Thư Á Nam khỏi dòng suy nghĩ trở lại bữa tiệc.

Nàng ngẩng đầu thấy mấy vị phu nhân đã buông đũa bát, đang dùng khăn
nhẹ nhàng lau miệng. Nàng ngậm ngùi nhìn mỹ vị trên bàn, cũng lấy khăn từ
một a đầu đưa lên lau miệng làm dáng, sau đó đành giả dối với cái bụng
đang đói cồn cào của mình, đáp: “Tiểu nữ ăn no rồi.”

Vị phu nhân vừa rồi hỏi nàng liền gật đầu, nói: “Thư cô nương xin đi

theo ta, Kính Hiên muốn gặp cháu.”

Kính Hiên? Tô Kính Hiên! Thư Á Nam kinh ngạc, chủ nhân cái tên

vang danh giang hồ này chính là tông chủ của Tô gia ở Kim Lăng, cũng là
thúc thúc của Tô Minh Ngọc!

Thư Á Nam ngơ ngác theo vị phu nhân nọ đi vào hậu viện, men theo

dãy hành lang dài đến một gian phòng khách trang nhã. Thấy chàng công tử
lịch thiệp kia đang đứng ngoài cửa đợi dẫn mình vào, nàng chỉ hận không
thể kéo chàng chạy khỏi nơi đây ngay lập tức. Nhưng ánh mắt ấm áp, ung
dung của chàng đã tiếp cho Thư Á Nam một sức mạnh to lớn, cuối cùng
nàng dũng cảm nối chân chàng bước vào phòng khách.

Một bậc cao niên tuổi ngoài ngũ tuần đang bình thản ngồi trong gian

phòng trang nhã yên tĩnh ấy, không nộ mà uy. Tô Minh Ngọc bước lên
trước, giới thiệu Thư Á Nam với ông: “Thúc thúc, đây là Á Nam. Á Nam,
đây là thúc thúc của ta.”

Thư Á Nam ôm quyền thi lễ, chợt thấy không ổn, liền đổi thành cách

các thiếu nữ cúi người hành lễ: “Á Nam bái kiến thúc thúc.”

Vừa dứt lời, ả a hoàn đang đứng hầu mé bên cười phụt một tiếng khiến

Thư Á Nam đỏ rần mặt. May mà tiếng cười của ả tức thời bị ánh mắt của Tô
Kính Hiên chặn đứng. Ông điềm nhiên như không, giơ tay ra hiệu: “Thư cô
nương, mời ngồi.”

Thư Á Nam khép nép ngồi, Tiêu Kính Hiên mới tiếp tục lên tiếng:

“Chắc rằng Thư cô nương đã nghe Minh Ngọc nói, cha mẹ y qua đời từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.