THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 310

Nàng luôn cảm thấy vẻ vang vì biệt hiệu này, cho dù từ ấy không ai dám làm
mai cho nàng, Thư Á Nam cũng không hề oán hận.

Hiện giờ hoàn cảnh ấy lại đang tái diễn, Thư Á Nam bất giác nhớ đến

lời cha. Nàng thầm nhủ với mình: “Thư Á Nam! Mi phải là một kẻ dũng
cảm!”

Nàng rụt người ngồi xuống đất, giống như kẻ đã hoàn toàn mất đi khả

năng chống cự, ôm lấy hai đầu gối run rẩy, đôi mắt đẫm lệ lộ vẻ cầu khẩu,
ngoan ngoãn như cừu non. Nam Cung Phóng thấy vậy cười lớn, vừa tháo
dây lưng của mình vừa hỉ hả nói: “Chắc là cô nương chưa từng thấy cái ấy
của nam nhân, ta bảo đảm cô sẽ thích!”

Lời vừa dứt, một đạo hàn quang lướt qua thứ Nam Cung Phóng vừa để

lộ ra ngoài. Nam Cung Phóng run bắn người, ôm chặt háng dần dần quỵ
xuống đất, máu tươi ồ ạt trào ra từ kẽ tay.

“Ta thích chứ, thích đem nó cho chó ăn!” Thư Á Nam đứng phắt dậy,

trong tay xuất hiện thêm một ngọn trủy thủ lấp lóa hàn quang, từ lúc chém
đứt bàn tay bẩn thỉu của gã lưu manh, nàng vẫn giấu trủy thủ trong ống giày,
giờ sử dụng dường như có phần sắc bén hơn xưa.

Nam Cung Phóng không còn nghe thấy tiếng nguyền rủa của Thư Á

Nam, gã chết trân nhìn đống máu thịt bầy nhầy trên đất, đột nhiên gầm lên
một tiếng, sau đó ngất lịm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.