THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 416

“Không sai!” Thư Á Nam mỉm cười: “Bốn nghìn lượng, cộng thêm một

cái tát.”

“Cộng thêm một cái tát?” Mạc gia dường như không hiểu.

Thư Á Nam liếc sang Quỷ Toán Tử, cười lạnh nói: “Vừa rồi ta bị người

khác đe dọa, cục tức trong lòng khó mà xuôi. Thiếu cái tát này, cho dù cho ta
bốn vạn lượng ta cũng chẳng có lòng nào mà buôn với bán.”

Mạc gia hiểu ý, lập tức gật đầu nói: “Được! Bốn nghìn lượng thêm một

cái tát, chấp nhận!”

Thư Á Nam nhìn Quỷ Toán Tử mặt nổi gân xanh phía sau Mạc gia,

điềm nhiên nói: “Mạc gia, hình như có người không chịu trả kìa!”

Mạc gia sa sầm nét mặt, nói rành rọt từng chữ: “Ta nói rồi, chấp nhận!”
Đôi mắt Quỷ Toán Tử như muốn tóe lửa, nhưng gã vẫn xanh mặt ngoan

ngoãn đi tới trước mặt Thư Á Nam. Thư Á Nam giơ tay tát thẳng vào mặt
Quỷ Toán Tử một cái thật mạnh, sau đó xoa cổ tay mình cười khẩy nhìn Quỷ
Toán Tử, nói: “Lần sau còn dám xuất ngôn bất nhã với bản cô nương thì
phải sờ cái mặt mình trước nhé!”

Thư Á Nam để Phỉ Thúy Phượng Hoàng xuống, cất ngân phiếu vào

ngực áo, tươi cười nói với Mạc Gia: “Sau này nếu có chuyện làm ăn kiếm
lớn như vậy, Mạc gia nhớ tìm ta đấy!” Dứt lời, nàng vẫy tay nghênh ngang
rời đi.

“Mạc gia…” Quỷ Toán Tử sờ khuôn mặt rát bỏng của mình, muốn nói

lại ngừng. Mạc gia không để tâm đến sự uất ức của gã, chỉ vuốt râu khẽ thở
dài: “Cô nương này không đơn giản, sau này chúng ta phải hợp tác nhiều
hơn với ả!”

Vừa dứt lời, hai tên hậu bối Thiên Môn ưu tú mới bái làm môn hạ của

Mạc gia là Vân Tương và Kim Bưu, hiện tại gọi là Vân Bưu và Kim Tương
trở về phục mệnh. Mạc gia hỏi qua chuyện hai người thất thủ, không trách
cứ gì nhiều, lão dặn dò Vân Tương: “A Bưu, Nam Cung lão bản của sòng
bạc Hồng Vận ở Hàng Châu hôm trước sai người đến nói, sòng bạc của y
gặp chút phiền phức, hình như có người đang giở trò gian lận nhưng y lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.