THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 504

“Lần này đệ tử Thiên Môn làm thế nào đắc thủ?” Lão già tiện miệng

hỏi. Viên Thông bèn thuật lại một lượt những kinh qua của Dịch Cân Kinh
và Xá Lợi Tử, cuối cùng cười nói: “Lần này Liễu Công Quyền đường đột
xuất hiện ở Thiếu Lâm khiến bần tăng cũng không khỏi lo lắng trong lòng.
Đặc biệt là sợ cô nương ấy giấu tang vật trong người để Liễu Công Quyền
lục soát bắt tại trận, cho nên mới nói mình có thể cảm ứng được sự tồn tại
của Xá Lợi tử không cần soát người. Không ngờ cô nương ấy lại dùng bồ
câu đưa thư mang Xá Lợi tử khỏi Thiếu Lâm, Dịch Cân Kinh thì ném vào hố
phân rồi mua chuộc nông phu lấy phân, để kẻ đó đường hoàng mang ra
ngoài. Điều này hoàn toàn vượt quá dự liệu của bần tăng, tiên sinh có một đệ
tử như vậy đúng là hậu bối xuất sắc của Thiên Môn!”

Lão già thoáng lộ vẻ kinh ngạc, khẽ gật đầu nói: “Quả nhiên vượt quá

dự liệu, hẳn là được chân truyền khả năng tùy cơ ứng biến của Thiên Môn!
Đặc biệt biết dựa theo đặc tính của hai thứ ấy mà tách thành hai lối thoát
khác nhau. Dùng cách chắc thắng nhất là bồ câu chuyển Xá Lợi tử, phương
án có khả năng thấp hơn thì để chuyển Dịch Cân Kinh, hành sự vừa can đảm
lại cẩn thận, quả nhiên tinh minh hơn người! Đáng tiếc, cô nương ấy không
phải đệ tử của ta.”

Viên Thông thoáng bất ngờ, thấy lão già không nói sâu thêm cũng

không dám hỏi nhiều, lão bèn chuyển đề tài, thận trọng hỏi: “Chuyện sắc
phong Thiếu Lâm của triều đình không biết có tiến triển gì không?”

“Chuyện này ta sẽ để ý, đại sư không cần lo lắng.” Lão già bưng tách

trà lên uống, Viên Thông thấy vậy bèn đứng dậy cáo từ. Đợi lão đi khuất,
một quý phụ mặc áo gấm lặng lẽ bước ra khỏi tấm bình phong phía sau lão
già, tuy tuổi đã quá tứ tuần nhưng dung mạo vẫn yêu kiều như hoa. Bà nũng
nịu ngồi lên đùi lão già, vòng tay qua cổ lão nói: “Vô Song, sao huynh phải
lo chuyện Thiếu Lâm làm gì? Lẽ nào vì chút ngân lượng này?”

Lão già trừng mắt không vui: “A Nhu, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng

gọi ta là Vô Song nữa, trên đời này đã không còn Cận Vô Song rồi.”

“Muội cứ không đấy!” A Nhu bĩu môi: “Muội cứ gọi huynh là Vô

Song, huynh mãi mãi là thiên hạ vô song trong lòng A Nhu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.