THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 520

luyện kiếm từ lâu, kiếm pháp vô cùng trác tuyệt, tại hạ sớm đã muốn lĩnh
giáo. Hôm nay lại ngẫu nhiên được gặp, mong nhị công tử đừng từ chối lời
khiêu chiến của tại hạ.”

Nam Cung Giác nhìn Vân Tương một lượt từ đầu đến chân, thấy gã

bước đi nhẹ bẫng, cơ thể yếu nhược, quả thực không hề giống cao thủ võ
công tuyệt đỉnh. Nam Cung Giác bất giác cau mày hỏi: “Ngươi là đệ tử của
Tô gia?”

“Không phải.” Vân Tương cười nói: “Nhưng Tô công tử có ơn cứu

mạng ta, hôm nay là ngày đại hỷ của huynh ấy, không tiện động binh đao, vì
vậy tại hạ tình nguyện thay huynh ấy ứng chiến.”

“Chỉ dựa vào ngươi?” Nam Cung Giác lại nhìn Vân Tương dò xét,

bụng đầy nghi hoặc. Tên tiểu tử này trông bộ dạng chẳng biết chút võ công
nào, lại dám tươi cười đứng trước mặt ta, không phải là cao thủ tuyệt đỉnh
thâm tàng bất lộ thì chắc chắn là tên điên.

“Không sai.” Vân Tương tươi cười gật đầu. “Ta không chỉ thay Tô

công tử xuất chiến, mà sẽ còn thắng trận này không mất một giọt máu nào,
tránh để hôn lễ của Tô công tử bị máu tanh làm cho ô uế, vì vậy hôm nay
ngươi gặp may đấy.”

Nam Cung Giác hiểu được ý tứ trong lời nói của Vân Tương, y cả giận

bật cười, tay nắm chuôi kiếm ngạo nghễ nói: “Được, rút kiếm của ngươi ra.
Xem xem hôm nay chúng ta ai có thể thắng trận này mà không mất giọt máu
nào!” Lời vừa dứt, sát khí đã sặc sụa khắp nơi khiến ai nấy run lẩy bẩy.

Vân Tương vẫn cười khì khì đáp: “Kiếm trong tâm ta, rút hay không

chẳng có khác biệt gì.”

Ánh mắt Nam Cung Giác thoáng lộ vẻ kinh ngạc. Đó là chân lý vô

thượng của kiếm đạo, Nam Cung Giác cũng mới lĩnh ngộ được sự thâm thúy
trong đó gần đây. Y thật không thể tin một kẻ tầm thường chưa từng luyện
kiếm lại có sự thấu hiểu và lĩnh ngộ về kiếm thuật như vậy. Nam Cung Giác
thầm giảm bớt mấy phần khinh khi trong lòng, thăm dò: “Trong tâm ngươi
có kiếm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.