THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 538

cùng huynh. Nhưng ngày mai phu nhân mà hỏi tội, huynh đừng có bán đứng
ta đấy nhé!”

Thấy hai người ra khỏi cửa, Kim Bưu toan đi theo, chẳng ngờ Tô Minh

Ngọc lại nói: “Xin lỗi, ta chỉ mời Vân công tử, nếu ngươi muốn uống ta sẽ
sai người mang tới cho ngươi.”

Kim Bưu trợn mắt định phát tác, Vân Tương vội nói: “Ta đi một lát rồi

về, huynh không cần lo lắng.”

Thực chất Kim Bưu không thèm rượu mà chỉ lo cho sự an nguy của

Vân Tương. Thấy Vân Tương nói vậy, y đành hậm hực: “Trọng rượu khinh
bạn, hừ!”

Vân Tương không để tâm câu oán trách của Kim Bưu, theo Tô Minh

Ngọc ra khỏi phòng. Lúc này đã là nửa đêm, ngoài mấy đệ tử trực đêm và
phu điểm canh trong Tô phủ, a hoàn và nô bộc đều đã đi nghỉ. Tô Minh
Ngọc cũng không muốn kinh động tới người khác, khẽ khàng đưa Vân
Tương tới nhà bếp. Mỹ tửu trong nhà bếp hiển nhiên không thiếu, nhưng
thức ăn chỉ còn ít đồ thừa. Tô Minh Ngọc tính tình chỉn chu, quyết không ăn
đồ thừa của hạ nhân để lại. Y lướt quanh một lượt rồi khẽ nói với Vân
Tương: “Huynh đi đốt lửa, ta rán trứng để uống rượu.”

“Huynh biết rán trứng?” Vân Tương lấy làm ngạc nhiên: “Đường

đường đại công tử Tô gia lại biết rán trứng?”

“Không biết có thể học mà, việc gì mà chẳng do người làm.” Tô Minh

Ngọc vừa nói vừa lấy mấy quả trứng trong giỏ, chân tay luống cuống đập
trứng vào bát. Vân Tương thấy y không nói đùa, đành đi ra nhóm lửa. Gã
xuất thân bần hàn, chuyện nổi lửa nấu cơm vốn đã thành thục. Lò lửa phút
chốc đã cháy phừng phừng.

Tô Minh Ngọc tập trung đổ trứng vào chảo dầu, chốc lát sau lấy đĩa

xúc ra, chưa kịp mang tới chỗ Vân Tương đã đổ đi, nói: “Cháy rồi, làm lại.”

Vân Tương lắc đầu cười, thầm than công tử nhà quyền quý đúng là

lãng phí. Trứng gà hơi cháy cũng chưa chắc không thể ăn nổi. Lần thứ hai,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.