THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1015

"Đương nhiên là đặc biệt." Trung niên nam tử nói đến cái này, âm lượng

đặc biệt lớn, đó là kiêu ngạo phát ra từ nội tâm: "Từ lá cây này chảy ra
nhựa màu đỏ, có thể dùng điều chế hồng tửu, mà thôn chúng ta dựa vào
việc điều chế hồng tửu để duy trì cuộc sống."

Nga? Ly kỳ như vậy?

Thiên Nguyệt Triệt thuận tay hái một lá cây xuống, có lẽ do lúc trước

bọn họ xuất thủ hào phóng, có lẽ không thấy bọn họ có ác ý, cho nên trung
niên nam tử cũng không ngăn cản.

Hái lá cây xuống, Thiên Nguyệt Triệt đặt ở trong lòng bàn tay, cẩn thận

xé mở theo từng đường gân, chất nhựa đỏ tươi từ trong lá cây tràn ra, còn
tản mát mùi thơm nồng đậm, mùi thơm này chính là mùi thơm của rượu.

"Tại sao bên trong lại có mùi thơm của rượu?" Tò mò, Thiên Nguyệt

Triệt đưa lên mũi ngửi ngửi, sau đó đưa cho Thiên Nguyệt Thần, để y cũng
cảm nhận.

"Đó cũng là một việc phải học." Trung niên nam tử đáp: "Lúc cây còn

non, hàng năm bọn ta đều dùng một lượng rượu lớn để tưới, những rượu
này cũng không cần phải là rượu đắt tiền mua bên ngoài, mà là rượu trong
thôn ta tự chế, không đáng giá tiền, lâu ngày trong lá cây hồng diệp có mùi
vị của rượu, hơn nữa đợi mùa thu hoạch, chỗ lá cây bị hái sẽ mọc ra lần
nữa, không giống những lá cây khác, đến mùa thu thì héo rũ."

Cho nên mới đáng giá như vậy.

Nhưng là...

"Cái này có từ khi nào? Triệt nhi chưa từng nghe lão sư nói đến cái này,

cái này thật thú vị, chắc chắn Triệt nhi còn biết về nó nhiều hơn lão sư."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiên Nguyệt Triệt hiện lên sự kiêu ngạo, thật là
khả ái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.