THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1097

"Sống chết có số." Thiên Nguyệt Thần nhả ra bốn chữ, cho dù con dân

của y, vậy thì thế nào, người sống không nên phụ thuộc vào người khác.

"Nhưng là... Nhưng là..."

"Triệt nhi đau lòng?" Mục mâu hắc sắc híp lại, tay nắm ở bên hông càng

chặt, tiểu đông tây của y lại đau lòng vì người khác.

"Đương nhiên không phải." Trên thế giới này, trừ nam nhân ở trước mắt,

không có ai có thể dao động tim của hắn, "Ngươi biết rõ không thể nào."
Có chút bất mãn nhìn Thiên Nguyệt Thần.

"Nhưng ta muốn nghe chính miệng ngươi nói." Khuôn mặt lãnh tuấn

khôi phục như ban đầu, trong nháy mắt, nam nhân lại trêu đùa.

Thiên Nguyệt Triệt đỏ mặt lên, có chút xấu hổ dời đầu đi chỗ khác,

nhưng không ngờ bị nam nhân giữ lại, "Nói a, ta muốn nghe."

Ngữ khí bá đạo nhả ra, không phải là thanh âm êm tai luôn quấn quít lấy

Thiên Nguyệt Triệt.

Cảm giác tầm mắt bên cạnh cũng tập trung ở trên người của mình, Thiên

Nguyệt Triệt ảo não, đầu chậm rãi chuyển đến bên tai Thiên Nguyệt Thần,
"Ta... Ta chỉ đau lòng ngươi."

Mặt đã trở nên đỏ bừng, Thiên Nguyệt Triệt thẹn đến mức muốn chui

xuống đất, lời buồn nôn này, lần sau có đánh chết hắn cũng không nói.

Nói rất nhỏ, nhưng Thiên Nguyệt Thần phi thường hài lòng, "Nhớ kỹ

nha." Trong khoảng thời gian đến đây, tiểu đông tây đem quá nhiều ánh mắt
dừng trên thân người khác khiến y bất mãn, bây giờ còn có chút hài lòng.

Ánh mắt lợi hại quét qua Phỉ Bỉ Na, nhân quả tuần hoàn vốn nên như thế,

hết thảy chẳng thể trách y tàn nhẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.