THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1114

hoàng cung, nàng bắt đầu lo lắng, bí mật 24 năm trước đến tột cùng có thể
che dấu bao lâu.

Hài tử kia, hài tử kia không phải đã chết sao, tại sao? Tại sao còn có thể

xuất hiện trước mặt của y?

Cho đến khi ly trà thấy đáy, Thiên Nguyệt Thần mới đưa tầm mắt dời về

phía Hoàng quý phi, "Biết tại sao nhiều năm như vậy trẫm không bước vào
tẩm cung của ngươi, cũng không lên giường với ngươi không?"

Ách...

Tâm Hoàng quý phi vừa nhảy, không rõ câu nói đầu tiên của hoàng đế có

ý gì, nhưng cảm thấy lòng bàn chân rét run, giống như là bước vào hầm
băng, hơn nữa lạnh lẽo không ngừng lan toàn thân.

Thiên Nguyệt Thần tựa người ra phía sau, biếng nhác nhìn sắc mặt

không ngừng trở nên trắng của Hoàng quý phi, "Bởi vì ngươi ô uế." Một
câu nói nhàn nhạt, thậm chí không hề có giọng điệu, nhưng đem Hoàng quý
phi đánh vào vực sâu vạn trượng.

Không có sánh với sự vô tình này của hoàng đế, cũng không có sánh với

nhưng lời đâm vào tim người khác của hoàng đế.

Phanh...

Hai chân run rẩy quỳ trên mặt đất, nước mắt đã ngập mi, "Thỉnh bệ hạ

ban nô tì tử tội." Cho dù có lấy lý do gì cũng uổng công, biết rõ không thể
gạt được nam nhân này.

Một lần tự cho là thông minh, cho là sẽ không bị phát hiện, lại không

biết nam nhân trước mắt là vua của một nước a.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.