THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1149

Tay đầy máu kéo ống quần Mộc Thực, bị Mộc Thực một cước đá văng

ra, lực đạo kia nói có bao nhiêu nặng thì có bấy nhiêu, thân thể cao lớn đột
nhiên đứng lên, "Rác rưới, cút ngay, làm trâu làm ngựa? Trong phủ bản
tước thiếu trâu ngựa sao?"

Tệ Cự bị đá té trên mặt đất, nhưng vẫn khẩn cầu nam tử nắm giữ số phận

hắn.

Một màn này khiến ánh mắt Thiên Nguyệt Triệt tối sầm lại, bao nhiêu

năm trước cũng có một người như vậy, đau khổ khẩn cầu cô nhi viện không
mang mình đi.

Hắn nói đệ đệ của ta không phải cô nhi, nó còn có ta, còn có ta chăm sóc.

Ngay sau đó hô hấp có chút dồn dập.

"Chủ tử." Liệt La Đặc quan sát Thiên Nguyệt Triệt thay đổi hơi thở, lo

lắng gọi.

Thiên Nguyệt Triệt đưa tay ngăn trở Liệt La Đặc, "Không sao." Sau đó

đứng lên, ánh mắt lãnh ngạo nhìn xuống nam tử quỳ lạy trên mặt đất, ở nơi
đó, ca ca cũng từng dùng nét mặt như vậy khẩn cầu người khác.

Khi đó hắn liền thề, có một ngày hắn bắt tất cả những người từng khi dễ

bọn hắn quỳ lạy trước mặt hắn, cho nên được lão đầu tử mang đi, lúc trở lại
bổn gia kia, hắn trả thù tất cả bọn họ.

Một người cũng không bỏ qua, bao gồm cả nam tử sinh ra hắn.

"Bẩn muốn chết." Một câu lạnh nhạt mà vô tình, cắt đứt lời cầu xin của

nam tử.

Nam tử ngẩng đầu, sững sờ, hắn biết thiếu niên này, chính là thiếu niên

lúc trước mua đi mã não La Hán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.