Hút máu a, cặp mắt kia lại nhanh chóng sáng lên.
“Phụ hoàng, bọn ta mau đi xem một chút, chậm sẽ không còn kịp rồi.”
Thiên Nguyệt Triệt lôi kéo y phục Thiên Nguyệt Thần thúc giục.
Khó được nhìn thấy nét mặt tiểu đông tây vui sướng như thế, Thiên
Nguyệt Thần cũng vui vẻ, cho nên ôm lấy Thiên Nguyệt Triệt đi tới Ngự
hoa viên.
Chẳng qua là có một vấn đề còn quấy nhiễu lòng của hắn.
“Triệt nhi có nên nói cho phụ hoàng hay không, Triệt nhi ở cái thế giới
kia đang làm gì, hoặc là nói đang làm công việc gì?” Ngay cả quỷ hút máu
cũng không sợ, tiểu đông tây của hắn càng ngày càng khiến hắn tò mò.
“Mễ trùng kiêm pháp y.” Thiên Nguyệt Triệt tự nhiên đáp, bất quá cũng
là lời nói thật, mười tám tuổi mễ trùng rất bình thường, ai kêu nhà hắn dùng
tiền không hết.
“Mễ trùng? Pháp y?” Hai cái từ xa lạ, Thiên Nguyệt Thần không giải
thích được.
Thiên Nguyệt Triệt ôm cổ tiến tới bên tai Thiên Nguyệt Thần, nói nhỏ:
“Mễ trùng chính là để cho người ta nuôi, cái gì cũng không cần động, tựa
như bây giờ ta là mễ trùng của phụ hoàng, về phần pháp y nha, hắc hắc… .”
Thiên Nguyệt Triệt lạnh lùng cười mấy tiếng: “Chính là y sư đặc biệt
nghiên cứu thi thể người chết.”
“Cái gì?” Tiểu đông tây của hắn cư nhiên cùng người chết tiếp xúc.
“Phụ hoàng không biết, tìm hiểu người chết có thể thú vị hơn tìm hiểu
người sống, bất quá phụ hoàng yên tâm, ta còn ở trong học viện chưa tốt
nghiệp, cho nên pháp y, là lý tưởng trước mắt của ta, đơn giản mà nói chính
là vẫn còn học ở học viện chỉ có thể nhìn nhìn tiêu bản. Bất quá lý tưởng